..

Pages

lundi 13 octobre 2008

Thu thương nhớ

 

      Thế là những chiếc lá vàng của mùa thu bắt đầu rơi tơi tả, có những cây cũng chỉ còn ít lá bám víu vào những cành khô một cách tiếc nuối và yếu ớt , đến nỗi một sự đùa nghịch của một cơn gió lướt nhẹ cũng đủ đánh rơi chúng một cách dễ dàng. Mùa thu là thế, đẹp dịu dàng và quyến rũ chỉ bởi những chiếc lá vàng, một vài cơn gió se se lạnh, và những giọt mưa nhỏ li ti, chỉ đủ ướt ,thấm lòng người con xa xứ. Không cưỡng lại được sự tiếc nuối và vẻ đẹp của thu, bàn tay buốt lạnh lại tìm đến những phím chữ quen thuộc để ghi lại những cảm xúc, để mùa thu sẽ vẫn mãi hiện hữu trong trái tim ấm áp của mọi người, nơi mùa thu bắt đầu.

        Thu đến, thu đi ... nhưng tình yêu ra đi lại khó trở lại

         Mùa thu đi, mùa thu lại về

         Tình yêu đi qua mãi mãi đi qua .

              Nó ra đi vào mùa thu và đến nơi đây cũng vào thu, chỉ chếch nhau vài ngày. Và cũng mùa thu ấy nó gặp nàng ... Điều tình cờ là sự gặp nhau " định mệnh" ấy lại cũng đúng vào mùa thu, sự tình cờ đến cuộc đời nó như một phép lạ.

        Phép lạ tình cờ đến, nhưng cũng ra đi vào một ngày "lá rơi đầy". Mùa thu đến và đi mang theo cả " trái tim đam mê" của một kẻ đang yêu. Thời gian trôi qua theo những cơn mưa thu , nó vẫn cười nhưng dường như vẫn không dấu nổi " nỗi buồn trong mắt". Biết là " người và tôi rồi cũng lãng quên", nhưng nó cứ tiếc nuối ... thỉnh thoảng mỗi khi đêm về, một nỗi nhớ man mác như khi mùa thu rời bỏ nó.

             Rồi một mùa thu tha hương nữa lại sắp trôi qua, nhắm mắt lại, trao nỗi buồn của nó cho bóng đêm, chỉ còn lại lời ca "vỗ về" cho giấc ngủ, nó không mong sẽ gặp lại trong giấc mơ, bởi điều nó mong đợi là bằng xương bằng thịt, đến trước mặt nó để trả lại nó những chiếc lá vàng và những cơn mưa nhỏ......

mardi 7 octobre 2008

Thu đến

 

Thế là mùa thu đã lặng lẽ đến lúc nào mà nó không hề hay biết. Có lẽ cái nắng ấm bất thường của năm nay đã khiến những cơn gió lạnh đầu mùa vô tình bị người ta quên lãng. Phải chăng vì cái nắng ấm kỳ lạ kia đã khiến cho lá cây không vàng đi mà lại héo úa? Có lẽ vậy! Có lẽ chính cái sắc màu kỳ lạ đó khiến cho người ta vô tình quên rằng mùa thu đã về. St.Bonnet đã chớm vào thu, mùa thu của đất trời, mùa thu của lòng người, và mùa thu của cuộc đời. Nhưng sao âm hưởng của mùa thu vẫn luôn là một nỗi buồn man mác?

" Mỗi thu về lòng ta buồn ngay ngất

Nỗi lòng này mây gió gửi về đâu ? "

Thu đến, mọi thứ dường như chơi vơi hơn, không gian lãng đãng một màu vàng óng của nắng, chút se lạnh của hơi heo may, thoáng trong đêm sương ướt lạnh.

Chút chơi vơi và le lói trong thu gây thảng thốt và rồi vụt tắt.

Thu dịu dàng và quyến rũ.

Sáng sớm như thường lệ, nó phải dậy sớm để đi "cày". Bỗng nhiên nó mong ước mình cứ tiếp tục cuộn mình trong chăn ấm, nằm nghe hơi thu phảng phất ngoài kia, sẽ chẳng phải làm gì trong một buổi sớm mai.

Thu sang, lá vàng "chạm" lòng người ! 

Au revoir mùa hạ  và hãy cùng nhau đón lá vàng rơi !

Bonne journée à tous !

Steps

Flag Counter