..

Pages

lundi 20 décembre 2010

Giáng sinh vui vẻ !

 


 

Không bao lâu nữa Giáng sinh và một năm mới nữa lại đến ! Mình xin chúc tất cả các bloggers, những người bạn thân của tôi, những người tôi quen và cả những người chưa từng gặp mặt... chúc tất cả mọi người sẽ trút bỏ được mọi lo toan, luôn có được niềm vui và hạnh phúc bên những người thân yêu - nhất là sẽ được nhiều quà như mình mong muốn - Chúc tất cả các bạn một năm mới nhiều thành công. Hy vọng các bạn gặp nhiều may mắn, ước mơ và sống hết mình trong năm mới để thực hiên những hoài bão của các bạn. Hạnh phúc sẽ đến thật nhiều với các bạn. Tình yêu luôn tràn ngập trong tim và nụ cười nở trên môi !

A toute ma famille, à tous mes amis -ies, mes bloggers, je vous souhaite un Joyeux Noël remplie de bonheur et d'amour.
At my whole family, all my friends, my bloggers,I wish you a Merry Christmas filled with happiness and love.
Joyeux Noël à tous
Merry Christmas to all of you
 

lundi 13 décembre 2010

Đông đến, Giáng sinh lại về !!!

 


Thu mới vội bước qua, để lại vài chiếc lá muộn màng chỏng chơ bên vạt đời... thì những cơn gió lạnh buốt mùa đông lại đến, từng đợt gió mùa len lỏi qua từng góc phố chênh vênh, qua tâm hồn hiu quạnh. Một nỗi niềm rưng rức và run rẩy trong cái giá buốt của phố phường. Có đôi lúc đất trời rộng rãi mà chẳng chứa nổi một người. Có đôi lúc thấy đời vui như thế nhưng cõi lòng lại chùng chình, man mác. Người vẫn nối gót nhau miệt mài trên phố hun hút.

Một mùa đông tha hương nữa lại đến, cùng mùa Giáng sinh tươi vui rộn ràng, đâu đó những giai điệu Silent night, Jingle bell... ngọt ngào bên tai... quyện với ánh đèn màu rực rỡ. Nhưng bất chợt cái cảm giác cồn cào nhớ nhung như bàn tay lạnh lùng đang xé nát tâm hồn khắc khoải lại đến. Mình đã đọc được ở đâu đó rằng yêu là ích kỷ và đòi hỏi, còn thương là cảm thông, gắn bó, học cách thứ tha, chia sẻ. Mình tự hỏi mình đang ở đâu giữa yêu và thương, giữa ích kỷ tầm thường và chia sẻ gắn bó. Có phải chăng quá yêu để thương một người? Có phải chăng có những chuyến ra đi để trở về và nhận ra mình cần điều gì, yêu như thế nào?

Quá khứ và hiện tại đan xen nhau như tấm lưới bao trùm lên cuộc đời khiến người ta ngã nghiêng, chuếnh choáng như kẻ say rượu mang hơi nồng dĩ vãng.Và mình lạc lõng, vô định giữa chốn phồn hoa, miên man với dòng nghĩ suy trôi trong tâm trí. Đôi tay trần chạm vào khoảng không mênh mang, trống vắng và lạnh lẽo…Lạnh lẽo đến lặng câm. Khi con người ta lớn thường hay suy nghĩ mong lung, những trải nghiệm ở một quãng nhất định của đời người, khiến ta nhận ra những khắc dấu trong từng tì vết của cuộc sống - mất mát, đong đầy, hạnh phúc và rời xa... Có những mùa đông dành cho những nâng niu và vụn vỡ, những nhắc nhớ không quên... Phải chăng Noel đến đong đầy những hoài niệm xen lẫn những ưu tư ? Kỷ niệm là những bình minh xám bạc nơi đây, gió rét buốt len lỏi trong tưng thớ thịt, trong từng vân nỗi nhớ. Một chút nuối tiếc hiện lên rồi bỗng chốc tan trong hơi thở ! Những ngày đông dài  rét lạnh nơi đây vẫn đủ hơi ấm viết những bài thơ, vẫn thấy cuộc đời dịu dàng vỗ về những mảng ký ức loang lổ, khắc khoải và đợi mong..

Lại thêm một Giáng sinh tha hương nữa sắp đến phải không các bạn ! Với cái lạnh rét buốt nơi đây nhưng mình vẫn hy vọng các bạn được vòng tay ấm áp, hạnh phúc qua những lời chúc, lời chia sẻ đầy ý nghĩa. Và mong các bạn một Noel tươi vui, an lành...nhận được nhiều quà, kèm theo những cánh thiệp nhỏ đầy những lời chúc mến yêu !


jeudi 2 décembre 2010

Đông tha hương

 

Ngoảnh đi ngoảnh lại, tháng 12 đã đến, lại thêm một mùa đông tha hương nữa ! Mùa đông đến cùng mùa Giáng sinh tươi vui nhưng cũng mang đến cho ta những nỗi buồn. Ngoài sân gió buốt, tuyết rơi lạnh lẻo. Năm nay tuyết rơi sớm & lạnh hơn mọi năm, cái lại tê tái - 7°C làm làn môi khô nức nẻ. Bất chợt chạnh lòng thấy thời gian vô tình quá, tuyết rơi rồi tan đi không biết chảy vào đâu... Rồi đây, sau bao nhiêu tình cờ như định mạng, bao nhiêu nụ cười, nước mắt, người có còn gặp người, có còn nhớ người không giữa những bề bộn bon chen trong cuộc sống này ? Bao nhiêu gương mặt ta đã gặp trong đời... Rồi quên đi ? Bao nhiêu người nữa ta sẽ gặp và sẽ quên ? 

Đông đến tuyết rơi, cô đơn lạnh lẻo, chợt nhớ những ký ức tuổi thơ đã qua. Mình thèm con cá thính với chén cơm thanh đạm chi lạ ! Nhớ mái ngói rêu phong của phố Hội yêu thương, sự day dứt choán hết tâm tư khi lòng mình hướng về nơi ấy.

Cuộc sống tuy có nhiều nỗi buồn nhưng mỗi năm chỉ có một mùa đông - Bất chợt tia nắng yếu ớt đang rọi vào nhà như muốn sưởi ấm một trái tim ai đó, hay muốn xua đi cái lạnh buốt trống trải &  nỗi nhớ day dứt không nguôi...

Mùa đông là thế đó, lạnh lẽo thật nhưng nó sẽ thật sự ấm áp nếu ta tìm cho mình một sự yêu thương nhỏ bé nhưng đủ sức nóng để sưởi ấm com tim. Và với mình mong rằng mùa đông dài sẽ qua mau, ấm áp lại đến, để mình có thể nhìn thấy ánh bình minh xoa dịu cái lạnh trong lòng mình...Nỗi buồn nào rồi cũng sẽ vơi đi....cái lạnh nào rồi cũng sẽ xua tan đi. Hy vọng một mùa đông ấp áp đến mọi người ! 

Steps

Flag Counter