..

Pages

lundi 19 septembre 2011

Thu sang

Trời chiều bổng đổ hạt mưa rơi,
Ngắm cảnh buồn thiu cứ nghẹn lời.
Hạ đã qua chưa sao chẳng nói!
Thu về lẳng lặng quá chơi vơi.

lundi 12 septembre 2011

Trung thu viễn xứ

 

Trời đã se se lạnh cho những vụng về bất chợt của cuối mùa hạ nơi đây. Ngồi ngắn nhìn bầu trời đầy sao và vầng trăng tròn lơ lửng nơi xứ người, mình chợt nhận ra đã lại sắp đến Tết trung thu. Thời tiết nơi đây sắp sang thu nên đã làm dịu bớt cái nóng bức oi ả của mùa hè. Nhìn trăng tròn lửng lơ lòng lại nao nao, lẩm nhẩm lại bài thơ "Trung thu viễn xứ" :

Trung thu viễn xứ có gì vui
Đất bạn mình tôi đứng ngậm ngùi
Mỗi độ thu về trên xứ lạ
Nhớ về quê mẹ mãi không nguôi

... Bất giác trong lòng ta vang lên những dư âm dấu yêu tuổi nhỏ. Có những mùa Trung Thu phố Hội...những mùa Trung Thu không có những chiếc lồng đèn đắt tiền, những mùa Trung Thu không có những chiếc bánh dẻo hảo hạng, những mùa Trung Thu không có những tách trà ngon. Mà những mùa Trung Thu ấy, bình dị với những chiếc đèn lồng mà anh em mình tự vót tre dán giấy kiếng, chỉ có những chiếc bánh nho nhỏ, ấy vậy mà đó lại là những niềm vui thật lớn lao đối với những cậu bé phố Hội. Dưới ánh trăng vàng thanh cao, biết bao mơ ước được bay lên thăm chú Cuội, chan hòa vào những câu hát thân thương: "Tết Trung Thu em rước đèn đi chơi...".

Đã bao mùa Trung Thu trôi qua nhẹ nhàng và bình yên như thế...Nhớ miên man về một miền ký ức xa thẳm... Muốn được thòm thèm nhìn những chùm lồng đèn xanh đỏ, nhìn tủ bánh Trung Thu hấp dẫn và muốn được tự tay châm đèn thắp sáng chiếc lồng đèn để rồi cứ lo sợ nó sẽ tắt hay cháy mất chiếc đèn xinh xắn. Còn nhớ những năm nào mình hòa chung với bọn trẻ con trong xóm để đi múa lân... làm sao quên được tiếng trống đì đùng, những chiếc đèn lồng rực rỡ...

Ta đã đi qua tuổi thơ của những mùa Tết Trung Thu bằng những cơn gió se se lạnh và ánh mắt đượm buồn... Giờ đây ngẩn ngơ tìm bóng trăng, màn đêm đang buông xuống, trăng như thể nhấp nhô trên vòm trời.  Xa xa như bóng chị Hằng - chú Cuội cũng đang nhìn xuống thẩn thơ, não nuột, bên gốc đa buồn không hắt bóng xuống nhân gian. Ước gì ta được trở về với tuổi thơ !

"Trăng thu sáng tỏ đêm trường
Nhìn trăng lại nhớ thân thương quê nhà"

 

Steps

Flag Counter