..

Pages

samedi 31 décembre 2011

Chúc mừng năm mới !

  

Quanh đi quanh lại, một năm tha hương nữa sắp trôi qua. Một năm qua, ta tự hỏi mình đã làm được những gì ? Thôi thì hãy khép lại những tàn dư và nỗi buồn năm cũ. Ta đón năm mới với những hân hoan của niềm hạnh phúc, hãy lật qua trang mới cho đời mình lên hương. Một năm qua, thế giới ảo cho ta thêm vài bạn mới. Nhiều mối quan hệ tưởng đã xa xôi lắm lại trở về với ta. Một lần vô tình, ta tìm lại được một người bạn đã hơn 20 năm không liên lạc, thế mà chỉ vài câu chào nhau trong điên thoại, cả hai ngồi ôn lại hết kỷ niệm ngày nào hơn cả tiếng đồng hồ. Và thật vui, những điều tưởng như vụt vặt, cả hai vẫn giữ mãi trong tim mình.

  Bonne année 2012 à tout le monde !

Một năm qua, ta thực sự thấy vui và tự hào ta là người của thế giới ảo Multiply này. Ở nơi đó, ta được trãi lòng ra, được chia sẻ những điều tưởng chừng như đơn giản nhất đến những điều khó khăn nhất. Khi ta buồn, khi ta vui, khi ta thất vọng, và cả khi ta tự tin trong chiến thắng, ta tìm ra chân lý sự sẻ chia quan trọng đến chừng nào. Có lúc một ngày ta lại nhận cả chục comment, đọc những lời chân thành đó cũng đủ thấy vui vì biết rằng trên đời này vẫn còn ai đó nhớ đến ta, sang thăm nhà ta đó. Cảm ơn thế giới Multiply cho mình những người bạn chân tình !

Không còn bao lâu nữa năm 2011 sẽ chào tạm biết chúng ta, xin tiễn một năm 2011 với nhiều luyến tiếc, nhường chân cho năm 2012 đầy niềm vui hân hoan. Cuộc đời này ngắn lắm các bạn ạ!  Hãy ghép lại những dư âm của một năm buồn vui xen lẫn. Cùng bỏ qua và tha thứ cho những trò đùa nghịch vô tư. Cùng gói ghém những trăn trở suy tư và những quá khứ êm đềm vào trong mộng mị. Cùng nhau đón một năm mới đầy niềm tin đang đến! Không biết gì hơn, mình xin chúc các bạn trên Multiply đón một năm mới chan hòa yêu thương, một năm mới đầy hạnh phúc, dồi dào sức khỏe và thành công trong cuộc sống nhé!

Avec quelques heures d'avance, je vous souhaite un excellent réveillon et une bonne année 2012.

jeudi 22 décembre 2011

Giáng sinh tha hương lại đến

 
Thế là chỉ còn vài ngày nữa một Giáng sinh tha hương lại đến...Giữa một chiều mưa rét lạnh, ngày tàn sắp tắt, bỗng nghe lòng buồn quá đỗi, thấy trống vắng chi lạ. Ai đó lại cứ cho rằng mình hay than vản...  Thời gian sao lướt đi vội vã, nhiều lúc lại chầm chậm, để có những khoảnh khắc ngồi nhìn mông lung, thấy thương quá đỗi đời mình, ngồi chắp lại từng mảnh vụn thời gian của một thời chưa quá cũ. Trong ngổn ngang ký ức, lục lọi những tìm thức đã qua, ai se sẽ gọi tên nỗi nhớ. Một nỗi nhớ miên man theo từng khoảnh khắc của một ngày Đông khi Giáng sinh đang đến...Nơi đây, không có cái không khí nhộn nhịp như xứ mình, chỉ cái giá rét nức nẻ làn môi. Sáng nay một không khí lạnh như tràn về rất nhanh, len lỏi vào từng ngọn cây, cọng cỏ, lấn át hơi ấm của ngày hôm qua... Nơi đây những ngày cuối năm cũng chỉ là những hanh hao những cơn gió bấc, những đợt heo may kéo qua với một ít tuyết, thổi khô khốc trên con đường chiều thênh thênh phố. Có lúc, lại nghe những run rẩy cơn gió lạnh lúc sáng sớm hay khi đêm ùa về ở một căn nhà nhỏ, kèm thêm tiếng nhạc Noel du dương với đèn màu nhấp nháy.
    
Một mùa Giáng sinh nữa lại về. Tràn ngập khắp con phố đâu đó là những sắc đèn rực rỡ, những cây thông noel treo lủng lẳng quà, ngôi sao và đèn màu chập chờn,... Một mùa Giáng Sinh giao hòa giữa thiên nhiên và vạn vật, lòng người cũng náo nức không kém. Quyển lịch cũng đã vơi dần, một năm mới lại vội vã đến. Với thân phận là kẻ ngoại đạo, đã từng đến giáo đường một cách hy hữu, lại biết vài câu kinh thánh, vài bài thánh ca ... cũng thầm cầu nguyện... Lạy Chúa, con sấp mình trước mặt Chúa, xin Chúa rất nhân từ hãy nhận lời con nguyện... Lạy Chúa,  vì yêu thương chúng con, Chúa đã giáng sinh làm người để cứu độ trần gian, hãy ban cho tất cả các blogger, những người bạn thân, những người con quen và cả những người chưa từng gặp một Giáng sinh an lành, hạnh phúc, vui vẻ, thật nhiều quà và một năm mới an khang thịnh vượng.

lundi 12 décembre 2011

Nắng đông

  

Rồi thì những cơn mưa cũng dứt, rồi thì trời không mù mịt trong cái mùa  Đông đến muộn, rồi thì không còn co ro trong góc nhà nhìn ra ô cửa sổ nữa, vì một chút nắng hanh hay đã lên, một ngày nữa sắp trôi qua. Không rõ mình đã đếm bao giọt mưa, ngắm bao giọt nắng, ôm bao giọt sầu và nếm bao giọt đắng. Chỉ biết mình đang khắc khoải những nỗi niềm riêng. Thế gian này muôn màu muôn vẻ, cuộc đời này cũng lắm những buồn vui. Vậy mà sao mọi thứ với mình bây giờ nó trống trải, một màu. Đôi lúc mình ước ao được là con chim bé nhỏ để tự do tung cánh trên bầu trời, được hót líu lo mỗi sớm bình minh, được tắm mình trong nắng, được nhảy nhót cùng đàn trên những cánh đồng mênh mông. Hơn nữa là để không biết vấn vương sầu muộn, buồn phiền...không mệt mỏi với những lo toan trong cuộc sống bộn bề. Không rõ chim có biết buồn không mà chỉ thấy nó vô tư bay lượn và hót véo von ngoài sân? Biết đâu nó cũng buồn như con người, nhưng chưa bao giờ mình cảm nhận trong tiếng hót của nó mang một giai điệu buồn như những giai điệu mà mình cứ réo rắt trong những tháng ngày qua. Chả có gì thú vị như thời tiết, bất chợt nắng, bất chợt mưa, bất chợt lạnh về đến run cầm cập lại bất chợt nắng lên ấm áp để hồng má ai. Đón hoàng hôn với ô cửa sổ ngập nắng. Nắng cuối mùa, nhẹ nhàng, ấm áp, dịu dịu, thơm thơm, ngòn ngọt. Dương như nắng làm những giác quan ta động đậy, xao xuyến khác thường. Xòe bàn tay, đỡ những tia nắng đang xuyên qua kiếng, chúng nhảy nhót trên tay ta, vui tươi đến lạ. Cả tuần rồi không thấy nắng nên dường như mọi thứ trong ta chợt vỡ òa theo những giọt nắng tinh khôi, dịu dàng. Mỉm cười, ta chào nắng ấm xinh tươi !

Rồi một ngày nữa lại trôi qua trong vô vị. Từ lúc bắt gặp ánh bình minh đang lên với những hạt nắng nhẹ nhàng ấm áp cho đến khi những vệt nắng cuối chiều yếu dần khi bước sang buổi hoàng hôn buồn bã. Mình vẫn cảm thấy một cái gì đó trống rỗng vô biên, một cái gì đó mù mịt xa xôi diệu vợi... nỗi buồn hay nỗi lo ? Hay ta cứ thả hồn mình theo "Without you..."

mercredi 7 décembre 2011

Đông đến với những chiếc lá vàng rơi


Mới đó mà đã tháng 12 rồi... sắp thêm một Giáng sinh tha hương nữa. Môt mùa đông dài buốt giá lại đến, từng cơn gió Đông ùa về mang theo những cơn mưa rả rích. Cô đơn, trống vắng lại nối gót tìm về trong đêm vắng mênh mông. Đêm lặng yên nghe tiếng mưa rả rích bên thềm... cùng lời ca :" ... Don't forget me, I begged, I remember you said Sometimes it lasts in love, but sometimes it hurts instead, yeah Nothing compares, no worries or cares Regrets and mistakes, they're memories made Who would have known how bittersweet this would taste? Never mind, I'll find someone like you I wish nothing but the best for you..." lòng thật chơi vơi !

Trời vào đông nhiều gió. Gió đông không vần vũ tơi bời. Gió chỉ khẽ luồn qua những khe lá úa vàng, rồi gió khẽ khàng lay động làm lá rơi. Lá rơi lìa cành như nỗi buồn rơi rụng khỏi buồng tim. Lá không lao thẳng xuống mặt đất bên dưới. Lá nghiêng chao, vương vấn khoảng không mênh mông, như nỗi buồn vương vấn nơi xuất phát chào đời. Cứ thế lá la đà, bay bay; lá đổ khắp nơi. Lá đổ khắp muôn chiều những chiếc lá úa phôi phai. Đêm mùa đông nhiều gió, nên lá vẫn khẽ khàng rơi. Lá rơi thật chậm, nên đêm bỗng hóa thật dài. Mà không! Lá và đêm có gì gắn kết? Đêm dài vì lòng người buồn quá. Khi lòng người buồn, đêm chẳng buồn trôi. Đêm cô liêu, đối diện với bóng mình in trên vách, người thấy đời như một giấc mộng phù du. Đêm về sáng, đời sao buồn thăm thẳm, mênh mông chi lạ; khi người chợt nghiêng mình và nhận ra rằng, bên cạnh mình là một khoảng trống lặng câm - những chiếc lá như những mảnh tình mong manh. Khi đêm về là lúc lá nói lời hấp hối. Khi đông về là lúc tình nói lời chia xa. Gió đã đưa chiếc lá nào về một phương trời thật xa. Mình giờ đây, thấy nhung nhớ thật đầy. Nhớ một ai đó, hay chỉ còn biết mãi mê tìm. Tìm trong vùng ký ức xa xăm ngày cũ, hình ảnh của một khóe mắt, một làn môi. Tìm trong tiếng hát thân thương ngày cũ, dư âm của những lời tình tự... xa rồi... Muốn trở lại mùa đông nào đó, đem một ít lạnh bỏ vào đông cho cảm giác se sắt ùa về, cảm giác ấm áp ùa về như chẳng thèm sợ cái lạnh, như thể không có bàn tay ấm thì đã có găng tay...Như thể tất cả đã qua đi, rồi tất cả sẽ bắt đầu lại...Và những nuối tiếc , mất mát luôn làm cho người ta lớn lên ... rồi sẽ chìm vào quên lãng...

 

 

Steps

Flag Counter