..

Pages

vendredi 9 mai 2014

Tháng Năm... lơ đãng

Tháng Năm đã đến rồi đó, nhẹ nhàng và se lạnh. Tháng Năm thật đỏng đảnh như một thiếu nữ đài các xứ kinh kỳ. Cuối xuân nơi đây, tháng Năm lại mưa và se lạnh, như muốn mang về một chút ký ức tuổi thơ ...
Bầu trời hôm nay thật lơ đãng làm mình cũng lơ đãng theo...Phố Hội mình chắc đang vào hạ nhỉ ! Đã bao mùa hạ qua, ta không còn thấy cánh phượng đỏ, tiếng ve sầu. Dù không còn được ngồi dưới những hàng ghế học sinh, nhưng vẫn cứ nghe đâu đây tiếng ve sầu rên rỉ làm mình lơ đãng phiêu du trong một miền cảm xúc. Ai cũng có một thời học sinh đi qua, nơi mùa thi đến kéo theo những chùm hoa phượng rực như những đèn lồng đỏ cháy dưới sân trường. Những dòng lưu bút cuối năm trong cuốn vở học trò đầy kỷ niệm ... Bảng đen phấn trắng đâu còn nữa, nhưng thỉnh thoảng muốn quay về ngôi trường cũ, cùng nô đùa với bạn bè thật hồn nhiên vô tư.
Thời gian trôi nhanh quá! Giờ đây đã vài sợ tóc bac rồi. Mình già cỗi rồi ơi !
Ngày tháng qua lặng lẽ, thôi cố nén chặt nỗi đau để mình không có cơ hội nhớ thương... Tàn tro ký ức được ép vào miền thương cõi nhớ. Để mỗi buổi chiều khi trời tắt nắng, ta thả rong cảm xúc cho nó bay đi cùng gió, vo tròn kỷ niệm cho nó lăn đi theo bóng hoàng hôn...

Steps

Flag Counter