"Xuân về tuyết phủ đầy sân
Con xin lỗi hẹn Xuân sau sẽ về !"
Má à! Con viết cho má đây mà ngoài trời tuyết vừa ngưng rơi nhường cho những bông tuyết mỏng tan được kết bởi những hạt mưa li ti mau mắn rơi xuống liên tiếp, cuốn theo chiều gió bấc buốt lạnh thấu xương. Không khí của ngày tết của nơi đây đang về như vậy đó má, chỉ cái lạnh tẻ nhạt của mùa đông xứ người. Nhưng con cũng cảm nhận được một mùa Xuân tha hương nữa lại đến, lẽ ra con phải quen dần với cảnh"cô đơn nơi xứ người", lẽ ra con phải thấy ấm áp bởi biết bao tình thương yêu trên đất nước lạnh giá này... Vậy mà con vẫn thấy thiếu, thiếu hơi ấm của ba má, của em con... khi Tết đến. Nghe tin anh M và em H về thăm ba má làm con thấy lòng mình nao nao, vậy là mùa Xuân nữa đã đến, gia đình ta sắp được đoàn tụ rồi, con đã xa gia đình thêm một năm nữa má à! Con nhớ nhà của con lắm, nhớ người má thân thương đôi mắt trìu mến, lúc nào cũng mong các con về để gia đình mình sum vầy. Ước gì giờ này có cánh bay về, ước được làm con chim én nhỏ để sà vào lòng ba má, được ăn một bữa cơm thanh đạm...
Thương và nhớ ba má vô cùng, có người ba, người má nào mà không ước có con mình ở bên cạnh trong những ngày Tết. Vậy mà con thì vẫn mãi đâu đâu. Đau xé lòng khi thiết nghĩ má trăn trở: "Tết đến, con người ta về nhà đông đủ, còn con mình thì..."
Ba má ơi, có hiểu được nỗi lòng con không? Có hiểu được rằng con đã phải chống chọi với nỗi nhớ, nỗi cô đơn như thế nào trong những ngày nơi đất khách xa xôi không? Ba má đừng buồn nữa mà, sẽ có một ngày con trở về, về với những gì mà ngày xưa con đã rất yêu thương.
Xuân này con không về! Con không về không phải bởi vì con ghét Phố Hội, không phải bởi con ghét con đường đầy bụi bặm, mái ngói đầy rêu phong. Không phải con không nhớ ba má lầm lũi của con. Không phải con không yêu ngôi nhà cũ phố Hội của mình - mỗi khi Tết đến cùng các em con quét dọn, trang trí...Cũng không phải con tiếc số tiền máy bay đắt đỏ kia. Con không vậy, mong ba má thông cảm cho con.
Chắc chỉ những ai xa nhà mới hiểu được cái cảm giác đón một cái Tết tha hương ở xứ người, không người thân, không bánh chưng xanh câu đối đỏ, không hương khói. Con vẫn còn nhớ những ngày Tết xứ mình... mới nghĩ đến đó thôi mà con thấy lòng mình nức nở, nước mắt lại tuôn trào không cầm lòng được. Ước gì hôm nay con được về với gia đình của con, để má sưởi ấm lòng con sau bao ngày xa cách, để con được phụ má chuyện trong gia đình mà thời gian qua con chưa làm được.
Xuân này con không về, lòng con đang tuôn trào nỗi nhớ nhà. Nhớ nhà thật da diết ! Mùa đông năm nay tuy thật dài và lạnh hơn mọi năm nhưng con cũng không lạnh hơn chút nào cả, má đừng lo nhé ! Con mong mùa đông vội trôi qua để cho mùa Xuân về, cho trăm hoa đua nở, cho chim én tung bay đón chào những tia nắng yếu ớt của ngày Xuân. Con xin lỗi hẹn, Con xin hứa sẽ trở về !
Cám ơn mùa Xuân tha hương mang đến cho tôi bao nỗi nhớ, cám ơn mùa Xuân đã sưởi ấm trái tim tôi khi mà mùa Xuân sẽ vội đến để xua đi cái lạnh vô hình của mùa đông xứ người để không làm tan lạnh trái tim yếu mềm.