...Kể từ lúc đó ngày nào đến trường tôi cũng "...nhiều lần trộm nhìn em thật lâu, nét thơ ngây chưa vơi sầu đau, nàng đẹp tựa ngàn muôn ánh sao, dịu dàng mong manh em xinh như cánh hoa đào..." (Tình đơn phương). Tôi cứ nhìn 1 cách say sưa, càng nhìn thì càng cảm thấy nhỏ hay hay thế nào ấy, nhất là cặp mắt to tròn với đôi chân mày lá liễu và cái miệng thì khỏi phải nói . Thế nhưng nhỏ thì không hề hay biết là có người đang để ý đến mình và nhìn trộm mình trong suốt cả tháng trời. Nhưng rồi "đi đêm ắt có ngày gặp ma", 1 hôm tôi liếc nhìn trộm nhỏ thì gặp ngay cái cặp mặt to tròn ấy nhìn chăm chăm vào tôi, nhỏ buông gọn lỏn: - Nhìn cái gì ???
... Sau lần đó, tôi bỗng nhiên càng chai... mặt hơn và cố tìm mọi cách để tiếp cận với nhỏ. Thật may là nhờ học chung lớp nên chuyện đó thì quá dễ dàng. Khi thì hỏi về bài học, lúc lại hỏi về chuyện trên trời lẫn dưới đất, tôi cứ tự nhiên hỏi, còn nhỏ thì vô tư mà trả lới. Thời gian càng trôi đi thì tôi thấy thời cơ càng chín mùi hơn nên quyết định nhờ thằng bạn thân ngồi ngay bên cạnh nhỏ làm cầu nối. Phải công nhận là thằng bạn mình có khiếu thiệt, không biết bằng chiêu gì mà chỉ vài hôm sau là nó tuyên bố chắc nịch: - Mai lên nhà nhỏ chơi. Tôi như mở cờ trong bụng và luôn tự nhủ thầm: "Cơ hội đã đến rồi".
Lần đầu tiên bước vô nhà của người khác mà tôi cảm thấy lạnh cả sống lưng, không phải vì nhà nhỏ lạnh mà do nhiệt độ cơ thể tôi tự động xuống dưới mức âm độ C. Nhà nhỏ thiệt tình mà nói thì cực kỳ ngăn nắp và sạch sẽ, nhất là gần nhỏ , thú thật tới giờ tôi vẫn nhớ như in, cái hương thơm dịu nhẹ mà lôi cuốn đó thì không thể lẫn vào đâu được, nó có cái gì đó rất...rất là đặc biệt .
Thiệt đúng là có tật giật mình, trong khi thằng bạn thân với nhỏ thì huyên thuyên đủ thứ chuyện trên đời còn tôi thì chỉ biết "im lặng, lắng nghe và thấu hiểu". Nhưng tôi lại rụt rè không dám nói những điều ... từ tận đấy lòng ...
Thời gian cứ thấm thoát trôi đi để xuân đến hè qua , đông tàn thu rụng ...mang theo những kỷ niêm xa xôi ấy ! Nàng giờ đây là cô giáo dạy Anh văn ... cũng như nàng tôi lập gia đình , vợ tôi không đẹp hơn nàng nhưng cũng mang một tính cách dễ thương như nàng . Giờ đây bên kia bờ đai dương , không biết nàng có nghĩ đến tôi không ?Nơi ấy mong nàng luôn hạnh phúc bên người yêu , tình yêu mà tôi dành cho nàng sẽ luôn gìn giữ và nâng niu như 1 kỷ vật của thời gian . Chúc nàng mãi mãi hạnh phúc ! ! !
heeheh Quang ...nhieu nang qua khong biet nang nao voi nang nao:)
RépondreSupprimerHôm nay mưa lạnh ... "nhớ cảnh nhớ người". Bonne journée Vy !
RépondreSupprimerHehehe chuyện của bác đẹp như thơ và hay như tuyểu thuyết lãng mạn. Nàng mà đọc được thì cảm động rớt nước mắt mất thôi hi..hi..hi...
RépondreSupprimereheheh Quang ...có người ướt át còn hơn V...:) lãng mạn gớm :) bonne nuit :)
RépondreSupprimerKhông dám đâu Vy ! Hồi đó mình nhát gái lắm , chỉ chọc phá người ta không à !
RépondreSupprimerheeheh Quang...hèn gì nhiều nhớ nhung:)
RépondreSupprimerCô ta giờ lấy thằng bạn cùng lớp , gặp lại cô ta 10 năm về trước !
RépondreSupprimer