Đã cuối tháng mười rồi, trời vẫn mưa, mưa như tháng chín, tháng mười xứ mình. Những cơn mưa cứ chợt đến chợt đi tạt ngang qua mỗi sáng hoặc chiều gấp gáp mang về cho ta cái se se lạnh khi mùa Thu vẫn còn đang ở bên ta. Thu đến, nỗi niềm riêng của một kẻ xa nhà, biết bao điều bâng khuâng muốn nói. Đâu đó có người đang hân hoan sắp được trở về quê nhà ăn Tết.... còn ta đang nhìn lá rơi... nhớ về một ai đó... ai đã đến mang cho lòng ta bao nỗi nhớ, cả vô hình lẫn hữu hình nhưng đều tồn tại và cảm nhận thấy. Nỗi nhớ mênh mang trong lòng người mỗi độ Thu về, hay nỗi nhớ một ký ức hữu hình nào đó, một dáng hình hay khuôn mặt đã từng một thời quen thân mà để rồi đã lại xa như chưa từng gặp. Tất cả hòa quyện trong ta làm thành một dư âm khó tả, nhiều khi dào dạt đến nao lòng, có lúc lại lâng lâng nhẹ nhàng như gió thoảng mây trôi lờ đờ vô định, như thể tất cả chỉ phù du thế thôi, chỉ là những cánh bèo buông xuôi trong dòng thác cuộc đời này. Nhìn cơn mưa rơi, bỗng chạnh lòng nghĩ tới cái ý trong một bài hát nào đó:
Cơn mưa miên man, muốn xoá đi ngàn nắng vàng
Anh mãi suy tư muốn xoá trong tim bóng hình ai nhưng vẫn yêu
Em ơi nơi đâu, có biết anh ngồi vẫn chờ hỡi em hãy về
Dù đông đến đây, dù hạ có về, dù gió mưa não nề
Ngày em đến, những làn gió nhẹ nhàng thổi bay mái tóc, ngày em ra đi cũng lại là một ngày nổi gió, có điều gió này mang theo cái hơi lạnh từ phương Bắc xa xôi tràn về làm run rẩy những chiếc lá cuối cùng đang gắng gượng, cố níu kéo những hơi thở tàn của kiếp phù sinh trước khi thả mình vào cõi hư không của tạo hóa. Và cũng chẳng biết từ bao giờ anh lại yêu màu lá vàng đến thế! Chẳng phải vì chúng đẹp một cách giản dị đời thường hay gắn liền với những hồi ức sâu đậm nào đó trong quá khứ, đơn giản chỉ bởi vì chúng luôn gợi lên cho anh nỗi nhớ về em.
Mùa Thu đến! Chúng làm anh liên tưởng đến sự diệu kỳ của cuộc sống này, về vòng tuần hoàn bất diệt của cây, về ý nghĩa nhân sinh trong sự nối tiếp theo một hành trình bất tận của chu trình sự sống... Đó là vòng quay kỳ diệu của đất trời mà trong đó em - bước quá độ vĩnh hằng hay sự nối liền giữa quá khứ, hiên tại và tương lai đơn giản là một phần quan trọng không thể tách rời.Thế rồi em ra đi, cũng nhẹ nhàng như khi em đến... em ra đi để cho một mùa Thu mới theo cùng những cơn gió lạnh tràn về. Ta không buồn, ta chia tay em trong tâm tưởng, ta thầm mong cho em mãi bình yên như em vẫn thế bất chấp sự trôi chảy của dòng đời.
Sao nhỉ! Đọc lên em thấy thích.
RépondreSupprimerThích vì đâu đó gợi lên chút gì đó ngấm vào từng tế bào thần kinh.
Còn nỗi niềm của riêng anh, chỉ anh mới hiểu.
Em xin chia sẻ với anh một câu còm.
hehee bên này thì đang mưa Xuân ..mưa dai dẳng .mưa hoài không hết nước ..mưa từ hôm qua đến hôm nay vẫn mưa ..chỉ có đỡ cái là mưa thì đỡ bị hay fever ..
RépondreSupprimerMưa rơi làm mình có nhiều nỗi niềm...
RépondreSupprimerHôm qua mưa buồn ảm đạm... hôm nay trời quang đản nhưng hơi lạnh dể bị fever.
RépondreSupprimerNếu ngồi đếm lại vòng thời gian
RépondreSupprimerBao nhiêu kỷ niệm vây kín lòng
Những chuyện vui buồn thì đầy dẫy
Nỗi niềm dù có đừng bi quan
Thu sang bối rối chờ đông tới
RépondreSupprimerThu tới bồi hồi đợi tình vơi
Thu đón niềm yêu vào nỗi nhớ
Thu buồn ảm đạm lá vàng rơi !
Mùa thu cũng là mùa Halloween đó you - Happy Halloween nhen - đây bài thơ mình hấp tấp viết trước khi dẫn trẻ đi xin kẹo ;-) - Cheers
RépondreSupprimerhttp://pham1ly.multiply.com/journal/item/82/82
A un bon l'amitie'
RépondreSupprimerThanks, Hoa cúc thật tươi thắm !
RépondreSupprimermùa thu đặc biệt với cậu nhỉ
RépondreSupprimerLavendar Mums -
RépondreSupprimerPhoto ~ Elle©
Yellow Rudbeckia
RépondreSupprimerPhoto ~ Elle©
Thanks LC.... Hình đẹp quá !
RépondreSupprimerCám ơn HQ - phải canh dữ lắm - mấy con bọ này cứ muốn bay thôi - thế mấy ông mê mấy màn nghệ thuật coi bộ cũng mệt hả
RépondreSupprimerĐang học cách chụp hình nước - trong tương lai - sắp vào đông thì chụp hình đá - nhưng coi bộ sẽ phải tốn tiền -
RépondreSupprimerCô gái ấy sẽ mãi bình yên , cậu nhỉ :)
RépondreSupprimerƯơc gì cô gái ấy đọc được những dòng tâm sư này của bạn. AM gửi một vần thơ reply giùm cô ấy nhé...
RépondreSupprimerCuối Thu nắng sớm chênh chao
Đầu Đông sương khói quyện vào tóc mây
Nhớ anh nhớ một vòng tay
Nồng nàn hơi thở... nơi này mình em.
ước gì người ta cũng nhớ mình như này nhr
RépondreSupprimerCó những nỗi nhớ mình không bao giờ quên được D à !
RépondreSupprimerMưa và kỷ niệm...; hình như chúng luôn đi song đôi để mỗi lần mưa là lại chạnh lòng, lại nhớ...
RépondreSupprimerĐúng vậy, mưa rơi thường hay mang đến nhiều nỗi nhớ !
RépondreSupprimer