Mới tuần trước nắng ấm, hôm nay mưa lại về…
Nghe như đâu đó văng vẳng trong lòng bài "Cơn mưa phùn" của Đức Huy giữa chiều cuối đông nơi đây mưa bay bay…Chiều nghiêng mưa vào nỗi nhớ, ta khép cánh thời gian lại để đưa tiễn một cuộc tình tàn lụi. Nắng nhạt nhòa cho mưa ào đến ướt đẫm niềm riêng. Đôi khi có những hạnh phúc chẳng thể chạm đến được. Mơ hồ và xa xôi… Mình có tự dối mình không, giải thoát là chuyện không tưởng? Cứ ngỡ như mưa… ào đến rồi tan, nhưng ngờ đâu để lại trên khoảng sân những ẩm ướt của mùa… những sợi mưa để lại những rêu phong chẳng thể phai theo vệt thời gian.
Ta còn nhớ góc phố nơi ta hò hẹn, những bông cỏ may buồn vương vạt áo chân phương. Hay còn nhớ những con đường chiều mưa tan học. Tà áo ai bay gọi mãi nhớ thương về.
Thèm tách café màu hổ phách trong chiều mưa lạ lùng. Thèm cái hơi ấm phả nóng vào đôi bàn tay vừa dầm cơn mưa lạnh. Thèm nếm cái vị đăng đắng ngọt ngào có hương vị mê hoặc vị giác.
Ngoài kia mưa vẫn thảng thốt trút xuống rào rào, bản tình ca của Đức Huy vẫn trôi lãng đãng bay lả lướt trong miền cảm xúc…
Tâm trạng không được vui mà nghe tiếng mưa rơi lòng càng buồn tê tái ...
RépondreSupprimerNăm nay ít lạnh lại mưa nhiều chị nhỉ!
RépondreSupprimerMùa xuân đến rồi vậy mà vẫn còn những cơn mưa nặng hạt ...nghe buồn gì đâu Quang nhỉ ?
Supprimer