Có những con đường đã đi qua, nay dù đã đổi thay nhiều, nhưng lối mòn cũ vẫn nằm trong ký ức
Có những ngày để lại trong ta nhiều kỷ niệm, đã xa rồi nhưng sẽ nhớ mãi không quên
Có những người mang đến cho ta niềm vui và hạnh phúc, chia tay người nhưng hình bóng sẽ không phai
Có những khi trái tim ra khao khát đến cháy bỏng, rằng chỉ 1 lần thôi, một lần cho ta được quay lại con đường ấy, quay lại ngày đầy kỷ niệm ấy, quay lại gặp người ấy... chỉ một lần thôi nhưng sẽ chẳng thể quay về!
Có bao giờ nỗi nhớ trong tôi se sắt đến vậy? Tôi đang nhớ ai, nhớ đến điều gì? Chợt nhận ra rằng khoảng trống trong tôi chưa bao giờ đầy được. Dòng đời hối hả, tôi trôi theo nó dường như bỏ quên lại chính mình, để lúc nhớ ra - quay lại nhặt - thấy mình đầy trống trải... Giữa êm đềm ai thấy được sóng ngầm, có lúc tôi cảm tưởng mình trôi tuột không có sức bám, mới khao khát phút giây ích kỷ chỉ sống trọn cho riêng mình, không có những ràng buộc, không có nghĩa vụ và chỉ cần tôi có được một sự thấu hiểu...
Hôm nay thấy cô đơn, ngồi một mình trong căn phòng rộng, sự day dứt choán hết tâm tư khi lòng tôi hướng về nơi ấy. Cần làm sao phút giây chia sẻ cùng ai để biết rằng mình cần người Tri Kỷ
Một chút lãng đãng, thả hồn phiêu lãng... Thời gian như quay chậm lại, ngoài vườn chim hót líu lo, 1 chút nắng ấm đang rọi vào căn phòng... Lòng trống rỗng, thảnh thơi, một chút bình yên muôn thuở...
Cuộc sống này, mỗi ngày đều có nhiều niềm vui và hạnh phúc, tôi sẽ không bao giờ đánh mất đi sự yêu đời.
Sẽ lại gói ghém tất cả những gì đã qua vào một góc tâm hồn, có lẽ đôi lần mở lại sẽ thấy nhói đau dẫu chỉ là một thoáng...
Một chút lãng đãng cho qua đi một ngày vacance tẻ nhạt !
Một ngày mới bắt đầu, tin vào những điều tốt đẹp sẽ đến.