..

Pages

vendredi 23 novembre 2007

Một chuyện tình "ảo" ( to be continued ...)


" Bạn đã từng yêu một ai đó trên mạng chưa? Nếu bạn đã từng và rất thật lòng yêu người ấy nhưng trong lòng bạn biết rất rõ rằng đó chỉ là một mối tình ảo.Bạn chưa từng biết mặt người mình yêu,và không thể biết được người ấy có thật lòng với mình không nhưng bạn vẫn tin và yêu tha thiết.Love634 Cho đến một ngày nào đó bạn phát hiện ra rằng người ấy đã lừa dối bạn thì tình cảm của bạn dành cho người ấy đã quá nhiếu.Bạn muốn quên người lừa dối bạn đi,nhưng bạn không làm được,càng cố quên bạn càng nhớ,càng đau khổ và tự trách mình sao lại cả tin như vậy.Thế là bạn chỉ biết khóc và ân hận.Nhưng rồi sẽ được gì đây khi bạn chỉ ngồi đó khóc?Crying3 Bạn hãy cố gắng đứng lên sau khi vấp ngã.Và xem đó như một bài học cho bản thân mình.Mọi thứ tốt đẹp đang còn ở phía trước.Angels_angel5  "

To be continued... Nhiều người trên friendly bảo cô khờ quá đi mất. Họ còn rỉ tai cô rằng anh vẫn đang đong vài cô gái khác ở forum. Cô cũng chỉ cười. Tình yêu ảo mà, giận hờn làm gì, mệt mỏi lắm. Với lại, hời hợt như cô nào biết giận ai. Mà thỉnh thoảng, cô cũng giận hờn anh đấy thôi. Cô ignore anh dăm bận, nhưng cũng chỉ được một, hai ngày là hết.
Cô là thế! Và cũng chính vì vậy, dù có nhiều lúc anh invisible với cô để chat với các cô gái khác, hai người vẫn vui vẻ chat chit với nhau gần 6 tháng. Nếu như cô không hời hợt thế, biết đâu hai người cạch mặt nhau từ đời nào rồi cũng nên.
Chủ Nhật mà anh không online. Đến tối mịt mới thấy anh ló mặt vào friendly, mật thư bảo rằng từ mai anh có việc bận, anh sẽ không online để chat trong 2 tuần. Anh sẽ uninstall Yahoo Messenger, nhưng vẫn vào friendly để đọc mật thư. Dù cũng hơi buồn buồn, nhưng cô lại thấy thương anh nhiều hơn. Chắc là công việc của anh bận lắm, nên anh mới kiên quyết remove YIM như thế.
Sáng sớm hôm sau, 6 giờ sáng, cô đã chui tọt vào internet:
- Anh ơi, remove YIM chưa?
Cô hỏi hú họa thế thôi. Không ngờ anh reply:
- Chưa
- Anh này, anh hết đau chưa? Nhớ thoa dầu thường xuyên nhé. Làm việc nhớ đừng thức khuya quá nhé. À, anh ơi, thỉnh thoảng mail cho em nhé....
- Dặn gì mà dặn lắm thế?
- Hì hì, thì nói bù cho 2 tuần mà
- Thôi nhé, anh uninstall thật đây .
Những ngày không có anh online thật dài. Rảnh rỗi, cô vào friendly đọc lại những bài viết của anh cho đỡ nhớ. Cô mày mò tự design những e-card thật độc đáo để tặng anh. Cô nghĩ rằng anh làm việc mệt nhọc, nhận được e-card của cô chắc anh vui lắm.
Rồi cô cặm cụi viết mật thư cho anh. Cô phát hiện ra mật thư thực ra lại thú vị hơn chat nhiều. Mỗi lần refresh, nhìn thấy "Mật thư (1 mới)", cảm giác bay bổng và lãng mạn kỳ lạ không tả được. Mật thư lại chậm hơn chat, và cô có cảm giác nôn nao, bồn chồn chờ thư.Thật là lãng mạng !
Cô gửi cho anh 10 msg, thì anh mới reply 1.
"Anh bận lắm, lâu lâu mới có thời gian rảnh rỗi, tranh thủ viết vài dòng cho em".
"Vậy mà anh nói không có thời gian?".
"Thì anh rảnh lúc nào anh viết lúc ấy. Mà sao em thắc mắc lắm thế?".
Một hôm, cô phát hiện ra toàn bộ Outbox chứa msg mà cô gửi cho anh biến mất. Cô hốt hoảng hỏi anh. Anh thản nhiên: "Anh xóa đấy và quên cho save Outbox, nên khi anh xóa Inbox của anh, thì Outbox của em cũng mất".
Đầu cô nóng bừng. Một cảm giác tức tức nơi lồng ngực. Những "tác phẩm vĩ đại" của cô, những e-card mà cô cố công mày mò tạo ra. Cô muốn khóc quá đi mất. Nhưng mà khóc thì dở hơi quá. Tình online mà! Vả lại, anh nói cũng có lý: " Em biết là anh có đọc là được rồi. Msg của em nhiều quá, đằng nào chả phải xóa".
Còn một tuần nữa anh mới xong việc, và mới install YIM lại. Cô mong từng ngày để lại được chat với anh. Hằng ngày, cô vẫn PM cho anh, ríu rít kể anh nghe đủ những chuyện trên trời dưới đất.
Buổi tối, trời mưa tầm tã. Buồn buồn, cô lại lên mạng. Vắng anh, internet đối với cô dường như không cần thiết. Nhìn cái nick của anh mờ mờ, cô nhớ anh kinh khủng. Một invitation mời cô vào conference. Cô hờ hững click "Accept". Bỗng nhiên, cô giật bắn mình. Cái nick quen thuộc của anh đang nằm chễm chệ trong đó.
Anh đang thao thao bất tuyệt, thấy cô log in vào, anh im bặt. Cô lặng lẽ quitte conference. Anh gửi cho cô msg: "Cô bé của anh đã biết giận hờn rồi sao?". Cô lẳng lặng sign off.
Một tuần trôi qua, cô không online. Anh nhắn ICQ rồi điện thoại cho cô tới tấp. Cô reject cả. Đến ngày thứ 7, chịu hết nổi, cô lại lò mò vào internet. Ngay lập tức, anh gửi cho cô một msg: "Nghe anh giải thích được không?". Cô vẫn cười rất tươi qua webcam: "Không cần phải giải thích đâu anh ạ. Chẳng qua cũng chỉ là một cái username và một cái password. Cuộc sống không ở đây . "

                                                                                The end

"... Vậy mà chỉ là một cái username và password thôi sao? Cuộc sống có ở đó nên mới có câu "Cuộc sống không ở đây" có phải như vậy không các bạn ? "

 

jeudi 22 novembre 2007

Một chuyện tình "ảo"


Chuyen tinh internet -3 in 1- NM

" Tình yêu qua mạng chỉ là những mảnh tình trăng gió hay thực sự nghiêm túc?   

Ngày nay Internet trở thành “chốn đưa đẩy” tuyệt vời cho những kẻ “chán cơm thèm phở” tìm đến những mối tình thể xác. Thay vì phải ra ngoài tìm hiểu, chỉ cần vài lần click chuột, ai cũng có thể dễ dàng có “bạn” mới.
Qua mạng chúng ta có thể có những tình bạn vô hại. Nhưng khi mạng đã trở thành một thế giới thứ hai tồn tại song song với thế giới thật thì những cám dỗ là không tránh khỏi.
Hãy bảo vệ hạnh phúc & tình yêu trước mối nguy tưởng như “ngớ ngẩn” mà vô cùng nghiêm trọng này.Bạn nghĩ gì về câu chuyện tình này ? "
 
...  Anh vẫn thường bảo với cô qua YIM rằng anh chỉ yêu cô "chập chờn", nghĩa là lúc có, lúc không. Chẳng những cô không tự ái mà còn send cho anh một cái emoticon cười toe toét: " Lúc nào có, lúc nào không?" Anh không trả lời trực tiếp câu hỏi mà chuyển sang hướng khác: "Mà lúc không nhiều hơn lúc có".
Anh ghét nhất ở cô là mái tóc ngắn cũn cỡn, nhìn qua webcam chả nữ tính chút nào. Tính tình thì dở dở ương ương, nửa trẻ con, nửa người lớn. Nhưng điều mà anh bực bội nhất là cô thường xuyên dùng emotion =)), trông không đứng đắn tí nào. Con gái gì mà cười bò lăn bò càng thế kia, còn gì là dịu dàng nữ tính.
Nói chung là chưa bao giờ anh khen cô lấy một câu. Dường như đó là một việc khó khăn còn hơn là ... hái sao trời. Sau mỗi lần chat với cô, anh thường xem lại Message Archive, lắc đầu rồi lẩm nhẩm: "Trẻ con. Nhảm nhí".


 

Nói vậy thôi chứ cô biết anh thích cô. Không thích sao được khi mà tối nào cũng vào YIM buzz cô liên lục. Hôm nào cô không online, thế nào cô cũng nhận được một đống message offline của anh. Không thích cô sao được khi mà thỉnh thoảng anh gọi điện thoại cho cô, hát cho cô nghe bài hát mà cô yêu thích:
" Mây buồn trôi mãi, trôi về nơi xa
Mây cũng tiếc nuối tình chúng ta những ngày qua
Mây buồn tha thiết, áng mây trôi đi lặng lẽ
Cuộc tình ngày nào nay thôi cũng trôi xa mãi ..."
Sau hàng loạt những đêm trăn trở, cô quyết định thay đổi hình tượng. Cô đi mua một bộ tóc giả dài óng ả. Mỗi lần bật webcam cho anh xem, cô lại đội bộ tóc giả ấy vào. Khi chat, cô cố gắng dịu dàng và điệu đàng hơn, hạn chế nhe răng trong nhiều tình huống. Cô lên danh sách hàng loạt những thứ cần thay đổi và tiến hành tiêu diệt từng cái một. Cũng hơi khó cho cô, nhưng miễn anh vui là cô cảm thấy hạnh phúc.
Mặc cho cô cố gắng thay đổi, anh vẫn không nhận ra. Cô luôn tự động viên mình, dù nhiều lúc cô thấy nản lòng .Nhưng cô rất dễ chịu và không biết đỏng đảnh. Cô chẳng hề giận hờn, chẳng hề bất thình lình log out, vẫn cứ xuề xòa cười thản nhiên trước những lời chê bai, châm chọc của anh.
Biết tính cô nên anh không hề sợ mất cô bao giờ, mặc dù cô được bao nhiêu gã trai xung quanh mon men tán tỉnh,bao nhiêu gã trên friendlyforum hẹn hò offline các kiểu. Anh thường trễ hẹn chat với cô cả tiếng đồng hồ, thường không buồn trả lời mật thư của cô. Thì đã sao? Anh cũng có thể bỏ cô online một mình, để đi bù khú với bạn bè vào những tối thứ 7. Nhằm nhò gì !
Thậm chí, anh còn thường xuyên khen ngợi các cô gái khác. Nào là Laura xinh đẹp, cao 1m70, có nốt ruồi, nào là Solène dịu dàng và nữ tính, v.v... Cô quen với những chuyện như vậy nên chẳng thèm giận hờn cho mệt xác. Tình online mà ! Cuối cùng, anh cũng "tóm lại" được một câu: "Em là cyberlover thoải mái nhất internet".
                                                                  ( to be continued ...)

mardi 20 novembre 2007

Tuổi học trò

 

Thời gian cứ trôi , trôi mãi không ngừng và rồi không biết tự khi nào tôi bỗng để ý đến thời gian. Giờ đây nơi xa này những lúc mệt mỏi và buồn chán tôi lại nhớ về mái trường xưa, ngồi nhớ lai những ngày tháng đầu của trung học , lòng tôi mang  nặng 1 nỗi nuối tiếc và nhớ nhung...

Tiếc rằng ngày ấy , tôi đã không sống hết mình với tuổi học trò, tiếc là tôi đã không sớm nhận ra rồi cũng có 1 ngày chúng tôi fải xa nhau...

Ước gì thời gian có thể quay lại , tôi sẽ sống  những ngày đó sao cho thật có nghĩa hơn. Tôi biết điều đó sẽ không bao giờ xảy ra ...và tôi tiếc, nhớ vô cùng!

Mỗi lần nhớ về nơi ấy, trong tôi  thấy toàn là 1 màu đỏ của những hoa phượng , màu xanh của lá đa ...rơi rụng trong gió

Mỗi chiếc lá ấy đã chứa đựng biết bao nhiêu những kỷ niệm của tôi về tuổi học trò mà tôi biết chắc chắn rằng sau này tôi sẽ mãi mãi không quên.

Tôi đã đem theo 1 trong những chiếc lá ấy theo mình suốt những năm tháng qua, như đem theo 1 kỷ vật của lớp tôi .

Và mỗi lần nhớ về nơi ấy, tôi lại nhớ về những kỷ niệm...nhớ về bạn bè tôi_những nguời đã cho tôi tình bạn , niền tin, nhớ về thầy  cô_những nguời cho tôi mơ uớc và sư tự tin để tôi co' thể bay đến uớc mơ .

Hồng Nhạn , Hồng Diệp , Tiểu Lệ ... Dzũng , Nghiêm , Mạnh ...các bạn còn nhớ năm đầu Anh ngữ...Phái Võ đang tranh chấp với Nga mi ..." Chữ nào trong tiếng Anh phát âm có thật nhiều nước ? " cũng câu đố mẹo này mình vẫn nhớ mãi !

Giờ đây nỗi nhớ về trường xưa chính là nỗi nhớ về những hình bóng quen thuộc đã xa ...

                                  

 

lundi 19 novembre 2007

Tình online


Có một cô bé và một cậu bé, tình cờ một buôỉ chiều online, họ gặp nhau trên một trang web, những tin nhắn cứ đưa qua đưa lại. Thời gian trôi, cô bé cảm thấy tình cảm của mình dành cho cậu bé hình như đã thay đổi, cô bé thấy mình dường như đang càng tin nhiều hơn vào cái tình cảm trong thế giới net này. Còn cậu bé, cậu online nhiều hơn, thấy nhớ cô bé nhiều hơn, thèm đựoc nghe tiếng quen thuộc của cô bé, thèm được nghe giọng cười khúc khúc của cô bé qua voice ... !
...
Đó gọi là gì, có phải Mạng là ảo, tình cảm là thật. Nước mắt, sức khỏe và những vết thương lòng cũng là thật. Tình cảm xứng đáng được trân trọng. Tình yêu xứng đáng được nâng niu. Đừng để tự mình làm mình bị đau nhé bạn. Tình yêu luôn chờ đợi những người biết cố gắng và biết cách yêu thương, mà trước hết là phải biết yêu thương chính mình đấy. Hãy để cảm xúc thật từ thế giới ảo không còn là ảo nữa, bạn nhé!
À tình online? Người ta đang nói rất nhiều về nó. Còn bạn, bạn có tin vào một mối tình online hay không, bạn nghĩ gì về nó, và hãy giả tưởng rằng một ngày nào đó bỗng bạn cảm thấy mến cái người đang viết bài này thì sao nhỉ dù chúng ta chưa hề gặp mặt ...

samedi 17 novembre 2007

Nhật ký những ngày tha hương ...

Paris , Décembre 1987 ..."...Em à! Anh biết giờ này em đã chìm trong giấc ngủ. Mùa đông đã sang rồi mang về những cơn gió lạnh, thổi rụng những chiếc lá còn sót lại từ mùa thu. Đêm nay lại là một đêm nữa anh thức trắng ngồi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, căn phòng vẫn vậy chẳng có gì thay đổi, bốn bức tường dường như im lặng, lạnh ngắt. Khi anh biết vị thần tình yêu đã không mỉm cười với đôi ta. Anh yêu em, anh nhớ em nhiều lắm và có lẽ chẳng bao giờ anh có thể quên được hình ảnh của em trong trái tim anh...

Vậy là cuối cùng mùa đông cũng đã đến! Mùa đông, mùa của những đêm cô đơn lạnh buốt, mùa của những xa vắng! Nhớ em một mình anh lang thang bước đi nhạt nhoà trong mưa bụi, mùa của những đêm cô đơn anh mệt nhoài tìm quên trong men rượu và khói thuốc. Đã hết rồi không những mơ mộng, đã qua rồi những ước mơ, tình yêu xưa giờ đây đã tan tành như mây khói. Xót xa nhiều, đau khổ cũng nhiều... Phải ! Đã quá nhiều và giờ đây tôi cũng sẽ cố gắng để mình không phải buồn thêm nữa, tôi sẽ không buồn bởi lẽ trong cuộc rượt đuổi này, tôi đã biết trước được kết cục cho mình là như vậy! Sự nghiệt ngã của cuộc sống đã cho tôi được gặp em và bởi nghèo... Đúng! Cái nghèo đã không cho tôi được có em, bởi cuộc đời này còn quá nhiều chua cay, trái ngang và nghiệt ngã. Những ngày mơ mộng giờ đây đã hết. Những ngày tôi đắm chìm trong tình yêu đơn phương, tôi đâu biết! Tôi cứ ngỡ em còn ngây thơ nên tôi đem lòng để ước mơ, tôi thầm yêu em tha thiết, tình yêu ấy tôi nguyện sẽ tôn thờ. Nhưng ai đâu ngờ quá nhiều cay đắng, nhọc nhằn trong tình yêu để giờ đây chỉ có mình tôi phải xót xa tiếc nuối. Rồi mai đây khi mùa đông sẽ qua đi, nắng lên cao và bầu trời ấm hẳn...

Tôi sẽ tìm cho mình một cuộc sống mới, tôi biết mình đã không thể có em, những ước mơ của tôi bây giờ chỉ còn là xa vời và em đã xa tôi... Song với tôi em vẫn luôn quan trọng bởi em là nghị lực là ý chí giúp tôi vươn lên trong cuộc sống. Một mối tình thầm lặng trong tôi, mối tình mà chỉ có mình tôi ... đúng chỉ có một mình tôi nung nấu và mặc dù tôi chưa nói nhưng cả hai đều hiểu rằng... Tôi không thể yêu em và em không cho phép em yêu tôi bởi lẽ tôi quá nghèo. Đã nghèo mà lại còn vương vấn vào sự yêu em và bởi vì nghèo nên em đã từ chối tôi! Nhưng tôi yêu em đó là sự thật, một sự thật chân thành và tôi thật cảm ơn em! Chính nhờ sự chối từ ấy sẽ làm đòn bẩy giúp tôi vươn lên để thoát khỏi nghèo khó.

Hằng ngày tôi lao vào làm việc cận lực, tôi phải cố gắng làm sao để mình có thật nhiều tiền và tôi luôn tự nhắc nhở mình rằng... Mình không được phép nghèo bởi nghèo là đồng nghĩa với sự cô đơn đau khổ! Những lúc làm việc mệt nhọc nhưng khi tôi cô đơn một mình tôi lại nhớ tới em, những lúc ấy em đâu biết tôi yêu em tới chừng nào, tôi đau khổ tới chừng nào? Tôi yêu em tha thiết bao nhiêu thì giờ đây tôi lại chuốc lấy đau khổ bấy nhiêu. Muốn quên đi nhưng lòng càng thêm nhớ! Đã có lần tôi thử tìm quên trong những quán rượu đêm, nhưng rượu cũng chẳng giúp được gì ngược lại nó còn làm cho tôi thêm cô đơn, thêm đau khổ!

Tôi là một người giản dị nên tôi yêu sự giản dị, nói tôi giản dị cũng phải, giản dị bởi tôi nghèo hay nói đúng hơn thì nghèo đâu có gì mà chẳng giản dị và mặc dù nghèo nhưng tôi luôn luôn yêu cuộc sống.

Một bông hoa đẹp không phải chỉ có màu sắc đẹp là đủ, mà bông hoa ấy còn phải mang cho mình hương thơm nữa! Khi có đã cả hai điều đó thì bông hoa ấy sẽ là bông hoa đẹp và cái đẹp của con người ta không phải là ở những bộ quần áo sặc sỡ đắt tiền kia. Bông hoa ấy là một bông hoa tuyệt đẹp nhưng bông hoa đẹp ấy lại ở quá cao và tôi thật không dám với, biết mình nghèo nên lâu nay tôi chỉ dám âm thầm ước mơ thôi.

"Và anh biết rồi mai đây sẽ phải đứng nhìn em hạnh phúc bên người con trai khác anh sẽ cố gắng không buồn, vì hạnh phúc của em cũng là hạnh phúc của anh. Anh sẽ tiếp tục bước đi trên con đường của riêng mình không có em bên cạnh nhưng hình ảnh của em anh sẽ còn mang theo trên suốt chặng đường, anh sẽ còn mang theo cho tới khi nào thời gian của anh không còn trôi nữa! Anh mơ ước tìm thấy con đường đưa anh tới những giấc mơ, những giấc mơ nơi thiên đàng và anh sẽ chờ em ở đó để nói với em rằng... em ơi! Anh yêu em thật nhiều!"

Chúc em luôn hạnh phúc !

jeudi 15 novembre 2007

Mẫu đơn






Mẫu đơn






Pavot






lan kèn (amaryllis)








Lan kèn






Hoa trong vườn






Duong_nhu_ta_da.wmv




mùa đông của anh

Platane               Prairies hivernales

Một mùa đông tha hương lạnh buốt nữa lại đến ... một ngày buồn , một ngày buồn tẻ nữa lại trôi qua .Giờ đây, khi nhặt nhạnh từng đoạn ký ức đứt quãng ấy về em và anh, chắp nối lại thành 1 kỷ niệm đã xa vời, anh mới thấy tình yêu của em dành cho anh thật đẹp nhưng mong manh quá, và hồi đó anh không như bây giờ, còn em mới chỉ là một cô bé.
....Nhưng anh không nuối tiếc, bởi ký ức ấy đánh thức trong anh ý thức về những ánh mắt luôn dõi theo mình từ phía xa, những tình yêu mà trước đó anh chưa bao giờ cảm nhận được....Kỷ niệm về em, anh sẽ để nó trôi vào quá khứ, tan biến trong nắng mai; để khi gặp lại, trong mắt anh sẽ là 1 nụ cười trên môi em....còn những bài hát em ghi cho anh năm xưa , giờ đây vẫn nằm trong chiếc rương cũ trên gác nhà anh bên quê nhà xa thẵm, nhưng anh sẽ chẳng bao giờ mở ra, bởi anh không muốn kỷ niệm lại ùa về, và tim anh thêm 1 lần tan chảy dù anh biết em đã viết trong đó, lời bài hát mà anh từng hát em nghe - "Mùa đông của anh".

Biết nói gì đây khi bây giờ anh mới phát hiện trong những chiều thu vàng nắng nhạt , anh vẫn âm thầm nhớ đến Em và ngóng chờ những cơn gió mùa đông lạnh lẻo . Với anh, và với Em , cái đơn giản để ngày xưa chúng mình bắt đầu câu chuyện làm quen và đến với nhau chỉ vì cả hai cùng yêu những cơn gió mùa se se lạnh. Người ta có những sở thích giống nhau, nhưng không vì vậy mà cùng nhìn về một phía. Tôi và Em đã chia tay nhau rồi! Đôi lúc Em tự hỏi Tôi có còn luyến tiếc gì không trong khi tôi khờ khạo và ngớ ngẩn cứ giữ mãi một bóng hình xưa cũ? Có một lần tình cờ nghe lại bài hát "Mùa đông của anh" , nghe lại những ca từ đã làm gạch nối giữa tôi với mối tình dang dở: "Ngày nào ta xa nhau anh bước sâu trong vũng tối nhạt nhoà ... anh yêu em 1 ngày và xa em trọn kiếp nên anh yêu mùa đông , mùa đông của anh ..." . Trong tiếng hát của cô ca sĩ đó , tôi đã cảm nhận một cái gì đó thật lạ. Một chút tiếc nuối êm đềm hòa vào sự mênh mang của trời và đất. Để rồi từ đó về, trong những buổi chiều vàng, tôi thường mở toang cửa sổ căn phòng mà mong cái cảm giác rằng "dường như ai đi ngang cửa, gió mùa đông se lòng. Chút lá thu vàng trước sân nhà sắp rụng hết những chiếc lá cuối cùng , chiều nay cũng bỏ ta đi". Và lặng im, lặng im "nằm nghe xôn xao tiếng đời, mà ngỡ ai đó nói cười, bỗng nhớ cánh buồm xưa ấy, giờ đây cũng bỏ ta đi". Vậy là Em đã không về. Để tôi ngỡ ngàng nhận biết rằng buổi chiều, mùa đông và cả Em đều đã qua như giấc mộng. Tôi chưa bao giờ thật sự biết được cái lạnh se lòng của gió mùa đông bắc, vì lẽ tôi lớn lên ở miền Trung . Nhưng tôi giờ đây cảm nhận được cơn gió mùa đông xứ người lạnh buốt lòng thế nào, và cứ mãi xa xôi tựa mối tình của tôi. Đã xa rồi, thật sự xa rồi hay sao? Tôi đã từng gào lên trong im lặng bao lần câu hỏi ấy. Tôi yêu giọng ca khắc khoải của cô ca sỹ đó. Những thanh âm trong trẻo ấy đã lên tiếng giùm tôi câu hỏi: "Làm sao về được mùa đông, để nghe chuông chiều xa vắng?". Và "làm sao về được mùa đông" khi mà "mùa thu cây cầu đã gãy"? Mãi mãi mối tình của tôi không thể quay về, mãi mãi Em như mùa đông đứng bên bờ nhìn cây cầu mùa thu đã gãy. Tôi không trách mùa thu, cũng không hờn trách chi Em . Tôi chỉ biết âm thầm cảm ơn bài hát  Mùa Đông của anh. Mà đơn giản chỉ là : "Anh yêu mùa đông , mùa đông của anh ..."
 

lundi 12 novembre 2007

Đoán được mới là giỏi !

Hi ! Câu đố này cần bạn phải suy nghĩ rất nhiều đấy. Ai là người tài? Ai là người đoán được trước nhất ...  chờ xem nha.
Câu đố:
Có 1 người cha. và có 3 người con trai. Một hôm người cha muốn đố 3 người con của mình, ông ta đưa cho người con thứ nhất 50 quả táo.
người con thứ 2 :  30 quả táo
người con thứ 3 :  10 quả táo
Và bảo họ mang táo đi bán. Bán kiểu gì phải mang về số tiền bằng nhau, mà giá bán phải bằng nhau ( vd : thằng 1 bán 5 nghìn thì cả hai thàng kia cũng phải bán 5 nghìn) . Họ sẽ được quyền tăng giá hoặc giảm giá bán 1 lần ( chú ý. tăng phải cùng nhau tăng. vd: 3 thằng mới đầu bán 5 nghìn 1 quả. sau khi hội ý 3 thằng tăng lên thành 7 nghìn 1 quả) sau khi bán hết thì phải mang về số tiền bằng nhau. không được cho đi, vất táo đi.
Các bạn hãy nghĩ cách để giúp 3 anh em nhà kia
Dễ chưa . gợi ý đến nơi đến chốn. he he he. nhanh nhanh giải đố ! lol !

top chrono ?

Các bạn hãy bấm giờ để xem trong vòng bao nhiêu phút có thể trả lời câu hỏi này ? Top chrono !

Ngày xưa , có 1 cậu bé mỗi sáng đi bán sữa . Một hôm đến trước nhà 1 ông lão , ông ta chỉ muốn mua 4 lít sữa nhưng lại mang ra 2 bình rỗng : 1 bình 5 lít và 1 bình 3 lít . Trong khi đó cậu bé chỉ còn 1 bình sữa đầy 8 lít . Các bạn có thể giúp cậu bé rót qua rót lại sao cho còn lại đúng 4 lít ?

vendredi 9 novembre 2007

Thu thương nhớ

Automne             De l'or !

Mình xa nhau ... xa con phố nhỏ

Anh lặng mình chấp nối mảnh thời gian

Hạnh phúc xưa nay xa tầm anh với

Nỗi buồn đây sao cứ kín giăng mờ

 

Ngày ta xa nhau ... anh đứng nhìn không nói

Dõi bước anh đi xứ lạ quê người

Gió vẫn thổi về nơi nào xa lắm

Mùa thu qua ... xác lá rụng bên đường

 

Mùa thu đến qua đi cùng năm tháng

Kỷ niệm xưa anh giữ trọn riêng mình

Bởi anh biết tình yêu không có lỗi

Khi ta yêu nhau ... nhưng thực tại không thành .

 

mercredi 7 novembre 2007

Giải trí đố vui

Tiếng Việt mình thật phong phú , nhưng hơi "rắc rối ".

Trong hôm sinh nhật một người bạn hỏi :"Có một ông già đi với một cô gái người ta thấy vậy liền nói "chồng già vợ trẻ là tiên", nghe vậy cô gái mới đính chính là không phải như mấy người nói đâu mà là " em vợ của ông này là cậu ruột của chồng tôi "
Xin hỏi các bạn vậy chứ ông già là gì của cô gái ?

mardi 6 novembre 2007

Đố vui ? ? ?

Tôi còn nhớ lúc tiểu học có 1 bài toán nhẩm , chỉ trong vòng 20 giây đứa bạn bên cạnh đoán ra ngay . Bạn hãy thử đoán xem  :

" Có 1 cái giếng cao 10m , dưới giếng có 1 con ếch ban ngày trời mưa giếng cao lên thêm 3m, ban đếm giếng lại cạn đi 2m. Hỏi nếu cứ thế thì sang ngày thứ mấy con ếch ra khỏi được giếng ? "

samedi 3 novembre 2007

Chuyện tình với ... computer

Em vội bước ra đi quên Logoff.
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add.
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recyclebin.
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop.
Bóng em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ.
Trong tim anh... Harddisk .. dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả.
Nhưng phải làm sao khi .. chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã thay .. Password cũ còn đâu
Anh sẽ cố một lần, anh sẽ c
Sẽ Retry cho đến lúc Error.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể ..
Khi Soft anh dùng... đã hết Free Trial !
Hình bóng em vẫn mãi Default.
Có nhiều khi gục đầu bên KeyBoard
Anh vô tình nhấn Shift viết tên em
Anh yêu em mà em chẳng Open
Mở cửa trái tim và Save anh vào đó.
Cửa nhà em, mẹ đã gài Password
Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall.
Nhớ lần đầu khi đưa em về Home
Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab
Anh bàng hoàng quay xe BackSpace
Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl.
Anh tức giận khi thấy một thằng Alt
Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện
Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete
Cũng vì em, anh nuốt giận Cancel
Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo
Còn hắn có @ và Esc
Em thích hắn làm lòng anh Space
Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
(Sưu tầm)

Steps

Flag Counter