..

Pages

jeudi 23 janvier 2014

Xuân tha hương

Xuân đã về gần lắm rồi, sắc xuân và không khí nhộn nhịp khắp nơi, chắc con đường trước nhà mình ở phố Hội tấp nập hơn, mọi người ai cũng háo hức chờ đợi và ra sức chuẩn bị cho gia đình một cái Tết thật vui, thật ấm áp với những yêu thương dành trọn cho nhau.
Năm nay không về... lời nói nghẹn ngào bật lên từ trong sâu thẳm khi má hỏi! Có lẽ Tết sẽ không còn nụ cười tươi thường trực như trước nay vốn có. Nỗi buồn cứ rức rức ẩn trong cơ thể, chỉ chờ cơ hội là vỡ òa ra.
Xuân về mùa của yêu thương, mùa của đoàn tụ... Khát khao thèm cái không khí cả nhà quây quần bên nhau, đứa thì lo lau dọn nhà cửa trang trí cho thật đẹp,  đứa thì lo chùi lư, quét dọn bàn thờ ...
Ngoài sân gió lạnh vẫn thổi vù vù như nuối tiếc, nấn ná không chịu nhường chỗ cho Xuân về, kệ nó... những chồi non của những cây ta trồng vẫn còn trụi lá nhưng những nụ non mơn mởn đang hé ra, càng ngày càng lớn chờ đến thời khắc là nở bung màu sắc để cùng ta đón Xuân tha hương nơi xứ người hay để vỗ về, an ủi ta chăng?

Trời vẫn rét lạnh, vẫn rát bỏng tâm can. Sao cuộc sống cứ mãi đẩy đưa. Thèm được nghe tiếng thở dài ngao ngán của má mỗi khi trời trở gió, thèm được lẽo đẽo theo ba đi chợ hoa chiều cuối năm. Rồi thì cứ mãi chạy, chạy theo những ký ức xa xăm... Bỏ lại sau lưng những bụi trần mà quay về lối xưa cũ. Ngồi ngắm khung cảnh mà lòng chợt vui, chợt buồn. Vui sao những ngày thơ bé ngồi ngóng má đi chợ Tết về, ngồi chăm chú nhìn ba dọn bàn thờ đưa ông bà về ăn tết, sum họp với con cháu. Đâu thể quên? Phải chăng tất cả là cuộc sống, là bản năng mà tạo hóa trao cho con người. Trao cho con người sự nhớ nhung, thương yêu và hay hoài niệm về quá khứ. Ấy chính là sinh mạng, suy cho cùng thì bản thân phải cho đi hết những suy tư, trở về đúng bản chất thương yêu luôn in đầy trong tiềm thức.
Ôi! Yêu làm sao cái không khí của những ngày Tết, thời khắc chuyển giao giữa năm mới và năm cũ, không khí ngào ngạt mùi hương trầm đặc trưng và rực rỡ hương sắc của các loài hoa hội tụ, đón giao thừa thiêng liêng với những lời nguyện cầu bình an cho một năm mới đến. Ngẫm nghĩ lại, một năm trôi qua. Con đường quen nay đã đổi khác xưa, hoa vàng hơn,  có lẽ nắng nóng hơn, mưa cũng thường bất chợt đến vô tình, hờ hững làm ướt tà áo trắng tinh khôi. Tựa như một bản đàn nhạc vui của mùa Xuân về ta lại chọn cho mình một nốt nhạc trầm. Để rồi lắng lòng về yêu thương trải dài bất tận.
Năm cũ qua đi, yêu thương lại về đậu trên mái tóc, đậu trên trái tim của nhiều người... Nhắc nhở người rằng hãy sống trọn vẹn. Cảm ơn vì mình đã đi được một chặng đường dài, gian truân của cuộc đời mà không chọn cách đứng lại một chỗ, không chọn một cuộc sống bóng bẩy, xa lạ nơi xứ người...
Chúc cho mọi người năm mới sum vầy, hạnh phúc và tràn đầy may mắn!

mardi 7 janvier 2014

Tháng Giêng xứ người ...



Một tháng Giêng tha hương nữa lại về nơi xứ người, nó bắt đầu cho một năm mới nhưng lại là tháng chạp cuối năm xứ mình. Tháng Giêng về trong nỗi nhớ mong manh của tia nắng yếu ớt mùa đông.
Tháng Giêng về vẫn còn rét lạnh của mùa đông. Tháng Giêng về trong những buổi chiều mưa nhẹ nhàng như hạt sương bay trên tà áo, và có những ngày cho vạt nắng hanh hao, nhạt nhẻo mùa đông...


Tháng Giêng, có người má già ngồi đếm từng ngày ngóng chờ những đứa con xa quê hương tìm về nơi đất tổ. Nỗi nhớ trong má lớn dần theo năm tháng xa con. Nơi phương xa, nơi đất khách quê người đôi tay người con vẫn tảo tần, "cày bừa" ngày tháng. Những bước chân đi sớm về khuya, trên khuôn mặt còn đọng lại bao nỗi âu lo cho cuộc sống đầy nhọc nhằn gian khó…
Tháng Giêng về trong nỗi nhớ quê hương. Nhớ từng lối đi, nhớ từng hẻm nhỏ. Nhớ mái ngói rêu phong, nhớ tiếng pháo đì đùng, nhớ phong cảnh nhộn nhịp của những ngày cận Tết phố Hội... Tháng Giêng về trong giai điệu du dương của những bản nhạc Xuân xưa trong ký ức " Xuân ơi xuân, xuân hởi, xuân ơi! " Tháng Giêng về trên những đoá hoa khoe sắc màu tươi thắm của nhạc sĩ đồng hương La Hối phản phất đâu đây "Ngày thắm tươi bên đời xuân mới, lòng đắm say bao bao nguồn vui mới, Xuân về ngàn hoa tươi thắm... " Ngoài kia trời hừng sáng, từng giọt mưa thánh thót rơi dễ khiến lòng ta đa cảm. Ta mơ ước lại pháo nổ, những phong bì lì-xì đỏ thắm, những đòn bánh tét xanh có màu xanh của lá, những lát mứt gừng ngọt cay chan chứa trong lòng một nỗi xa quê mỗi độ Xuân về…
Tháng Giêng về trên xứ người rét buốt, về trên cả đoạn đường dài gập ghềnh gian khó. Về trong nỗi nhớ những tháng ngày xa ba má, anh em, bạn bè, bà con hàng xóm...

Về trong tiếng pháo giao thừa của một thời nỗi nhớ đã đi qua…

Steps

Flag Counter