..

Pages

lundi 23 janvier 2012

Khai bút đầu năm

Tết về xin chúc hết cả làng (Multiply)
Vui tươi, hạnh phúc đường thênh thang
Sức khoẻ tiền tài thi nhau đến
Mở lòng thơ thới rộng hân hoan
Gái thời trẻ đẹp luôn xuân sắc
Trai thời tình đến nhiều mênh mang
Cùng chung tiển biệt buồn năm cũ
Đón mùa mới đến vui rộn ràng ! 

lundi 16 janvier 2012

Xuân tha hương

  

Mới đó... giờ lại sắp đón thêm một Xuân tha hương nữa! Ngồi một mình trong căn phòng nhỏ khi gió lạnh đang từng hồi tràn về, ngoài trời buốt giá -4°C, ngồi lướt nhanh bàn phím đọc những bài viết mà mọi người viết về Tết. Đã mấy ngày trôi qua, chưa thể nói là đọc hết được mọi bài, mọi cung bậc cảm xúc nhưng mình nhận ra có nét gì đó rất riêng nhưng vẫn hòa trong dòng xúc cảm chung của mọi người. Nơi đây hoa đào chưa nở, không có hoa mai đua sắc với thược dược, không có cánh én chao liệng giữa bầu trời xanh, chỉ những cơn gió lạnh hắt qua kẽ lá cành cây… của một mùa Đông buồn tẻ âm u ... lòng người lại bồi hồi, xao xuyến với những cảm xúc khó tả. Xuân đến rồi ư ! Xuân đến mang niềm vui và tình yêu thương, khát vọng của tuổi thanh xuân đến với mọi người, mọi nhà.

                         

Xuân về, Tết đến, bỗng muốn dành chút thời gian, một khoảng lặng để nhớ về những người thân đã khuất, những kỷ niệm đã qua. Có người nói “Kỷ niệm vui thường ít để lại dấu ấn như những kỷ niệm buồn”. Có đúng là thế không, mình cũng không biết nữa. Có điều, mình tìm thấy được mình trong những bài viết, tìm được sự đồng cảm giữa biển người mênh mông, xa lạ nhưng lại rất đỗi thân quen. Tuổi thơ mình đã đi qua với biết bao mùa xuân, với biết bao những cái tết. Những kỷ niệm buồn có, vui có; đôi khi những kỷ niệm đó lại được đan xen bởi nhiều cung bậc cảm xúc vui buồn lẫn lộn. Mình cũng như bao đứa trẻ ở các miền quê khác trên khắp đất nước luôn háo hức mong sao cho thật nhanh đến Tết. Bởi vì Tết đến mình lại được ăn mứt, hạt dưa , bánh tét , bánh tổ...và cùng bè bạn đốt pháo đì đùng vui chơi hồn nhiên. Và thích nhất là tết đến được diện bộ quần áo mới & những phong bì lì xì đỏ thắm. Còn nữa, đêm giao thừa phải ráng thức cùng ba để đốt hàng thước pháo. Ôi cứ nghĩ đến những điều đó lòng mình bồi hồi, rạo rực như thuở nào. Bỗng thấy thèm những Tết năm xưa quá chừng !

Mùa Xuân về, mình đem nỗi đau riêng hòa vào niềm vui chung của mọi người. Chợt nhận ra, trong cuộc sống còn nhiều những mảnh đời bất hạnh. Những con người mà ngày thường cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc. Những em bé mồ côi, những cụ già neo đơn không nơi nương tựa, những gia đình thiếu thốn, đói nghèo. Tết với họ dường như là điều gì đó quá đỗi xa vời. Như mình giờ đây cũng thật diễm phúc, may mắn... mình cũng mong một ngày nào đó, chúng ta sẽ cùng nắm tay nhau, và nắm lấy bàn tay những mảnh đời bất hạnh, đưa họ đến một bờ vai, một điểm tựa, để họ được trải qua những ngày Xuân an lành, đầm ấm, yên vui.

Xuân xưa, Xuân nay hay Xuân đến, Xuân đi... mình cũng chỉ mong ghi lại trong ký ức về những mùa Xuân đã đi qua trong cuộc đời, bên gia đình, quê hương, bên tuổi thơ, bè bạn. Mỗi Xuân mỗi một vẻ, không Xuân nào giống Xuân nào. Nhưng bất kỳ lúc nào Xuân sắp về, lòng người cũng hơi hới chào đón trong hân hoan và kỳ vọng. Đó là ấm no, an lành; đó là thịnh vượng, là an khang!

Cung chúc tân xuân !

Steps

Flag Counter