..

Pages

jeudi 23 janvier 2014

Xuân tha hương

Xuân đã về gần lắm rồi, sắc xuân và không khí nhộn nhịp khắp nơi, chắc con đường trước nhà mình ở phố Hội tấp nập hơn, mọi người ai cũng háo hức chờ đợi và ra sức chuẩn bị cho gia đình một cái Tết thật vui, thật ấm áp với những yêu thương dành trọn cho nhau.
Năm nay không về... lời nói nghẹn ngào bật lên từ trong sâu thẳm khi má hỏi! Có lẽ Tết sẽ không còn nụ cười tươi thường trực như trước nay vốn có. Nỗi buồn cứ rức rức ẩn trong cơ thể, chỉ chờ cơ hội là vỡ òa ra.
Xuân về mùa của yêu thương, mùa của đoàn tụ... Khát khao thèm cái không khí cả nhà quây quần bên nhau, đứa thì lo lau dọn nhà cửa trang trí cho thật đẹp,  đứa thì lo chùi lư, quét dọn bàn thờ ...
Ngoài sân gió lạnh vẫn thổi vù vù như nuối tiếc, nấn ná không chịu nhường chỗ cho Xuân về, kệ nó... những chồi non của những cây ta trồng vẫn còn trụi lá nhưng những nụ non mơn mởn đang hé ra, càng ngày càng lớn chờ đến thời khắc là nở bung màu sắc để cùng ta đón Xuân tha hương nơi xứ người hay để vỗ về, an ủi ta chăng?

Trời vẫn rét lạnh, vẫn rát bỏng tâm can. Sao cuộc sống cứ mãi đẩy đưa. Thèm được nghe tiếng thở dài ngao ngán của má mỗi khi trời trở gió, thèm được lẽo đẽo theo ba đi chợ hoa chiều cuối năm. Rồi thì cứ mãi chạy, chạy theo những ký ức xa xăm... Bỏ lại sau lưng những bụi trần mà quay về lối xưa cũ. Ngồi ngắm khung cảnh mà lòng chợt vui, chợt buồn. Vui sao những ngày thơ bé ngồi ngóng má đi chợ Tết về, ngồi chăm chú nhìn ba dọn bàn thờ đưa ông bà về ăn tết, sum họp với con cháu. Đâu thể quên? Phải chăng tất cả là cuộc sống, là bản năng mà tạo hóa trao cho con người. Trao cho con người sự nhớ nhung, thương yêu và hay hoài niệm về quá khứ. Ấy chính là sinh mạng, suy cho cùng thì bản thân phải cho đi hết những suy tư, trở về đúng bản chất thương yêu luôn in đầy trong tiềm thức.
Ôi! Yêu làm sao cái không khí của những ngày Tết, thời khắc chuyển giao giữa năm mới và năm cũ, không khí ngào ngạt mùi hương trầm đặc trưng và rực rỡ hương sắc của các loài hoa hội tụ, đón giao thừa thiêng liêng với những lời nguyện cầu bình an cho một năm mới đến. Ngẫm nghĩ lại, một năm trôi qua. Con đường quen nay đã đổi khác xưa, hoa vàng hơn,  có lẽ nắng nóng hơn, mưa cũng thường bất chợt đến vô tình, hờ hững làm ướt tà áo trắng tinh khôi. Tựa như một bản đàn nhạc vui của mùa Xuân về ta lại chọn cho mình một nốt nhạc trầm. Để rồi lắng lòng về yêu thương trải dài bất tận.
Năm cũ qua đi, yêu thương lại về đậu trên mái tóc, đậu trên trái tim của nhiều người... Nhắc nhở người rằng hãy sống trọn vẹn. Cảm ơn vì mình đã đi được một chặng đường dài, gian truân của cuộc đời mà không chọn cách đứng lại một chỗ, không chọn một cuộc sống bóng bẩy, xa lạ nơi xứ người...
Chúc cho mọi người năm mới sum vầy, hạnh phúc và tràn đầy may mắn!

2 commentaires:

  1. Đọc bài viết của em , lòng chị chạnh nhớ lại cái Tết năm ngoái cùng với gia đình . Ngày này , giờ này chị đã có mặt ở quê hương cùng với gia đình ...vậy mà hôm nay , lững thững , lang thang đi tìm những kỷ niệm đã qua , để rồi nhớ , rồi thương ......buồn và cô đơn ghê Quang nhỉ ?

    RépondreSupprimer
    Réponses
    1. Xuan về Tết đến càng làm mình thêm nhớ nhà thôi chị à!

      Supprimer

Steps

Flag Counter