..

Pages

mardi 16 novembre 2010

Multiply, hởi những người bạn ảo !

 

Thế rồi những chiếc lá cuối cùng trên hàng cây ngoài vườn cũng rơi hẳn, hàng cây trơ trọi trông buồn làm sao ! Tự nhiên mình nghĩ đến Mutiply, dạo này xóm nhà lá mình ít có ai viết, có vẻ ủ ê, trầm xuống…. Không khí vui tươi , rộn ràng ngày nào không còn như xưa nữa… Lại có rất nhiều bạn buồn bã mà xa rời Multiply. Mình cảm thấy nhớ một ai đó, rồi một chút lo lắng khi ngày ngày phải chứng kiến sự xa cách của bạn bè…

Mình hiểu rằng mỗi chúng ta đều có nhiều lý do để hành động như vậy. Nhưng bạn hãy 1 lần thử nghĩ lại xem có đúng là tham gia vào thế giới Ảo này bạn đã từng thấy mình ấm áp hơn. Nếu chẳng may bạn gặp những hiểu lầm hoặc rủi ro khi chơi với 1 người bạn không tốt, hãy đừng vì thế mà xa rời những người bạn dễ thương khác và cũng đừng quên nhìn lại cách giao lưu, và tạo mối quan hệ thân thiết của mình với 1 ai đó.

Còn nếu như bạn buồn hoặc bạn đang thất vọng, bạn gặp khó khăn trong cuộc sống hằng ngày của mình, với những con người bằng xương bằng thịt… Hãy nói ra, hãy trải lòng bằng những con chữ… Bạn sẽ thấy nhẹ nhõm hơn... Bạn đừng im lặng mà chịu đựng 1 mình như vậy… Và cũng đừng vì những lý do ấy mà đánh mất đi những người bạn Ảo đáng yêu này… Và còn 1 điều quan trọng nữa, nếu bạn cảm thấy Blog bạn đang dùng hiện tại, bạn không thể chia sẻ được thì hãy tạo cho mình 1 Blog Ảo - hoàn toàn Ảo- và chỉ thông báo cho những người bạn mến, bạn tin cậy… Hãy tìm 1 nơi nào đó an toàn mà ở đó, bạn tha hồ bày tỏ những suy nghĩ, những khúc mắc. Hãy cố gắng làm xoa dịu nỗi đau của mình bằng mọi cách…và hãy nên nhớ 1 điều, đừng bao giờ để bản thân phải gồng mình phải chịu đựng 1 nỗi đau nào đó quá lớn. Hãy quan tâm chia sẻ để được quan tâm chia sẻ, bạn nhé.

Mình không phải là một phóng viên hay nhà báo, nhà văn hay nhà thơ... tiếng Việt lại dở tiếng Tây lại tồi... nhưng mình vẫn thích viết, viết để khỏi quên tiếng mẹ đẻ mà mình tưởng chừng như có thể bị đánh mất nơi xứ người.

Nơi xứ người, đang sống tại một làng quê xa xôi của nước Pháp. Nơi không có mấy người Việt. Mà nếu có thì họ cũng nhìn mình rất khác khi nguồn gốc về sự có mặt tại đây giữa họ và mình cũng khác nhau mà. Trong thế giới người Việt quanh đây, mình trở thành thiểu số.

Trong cuộc sống hàng ngày, không có ai nói tiếng Việt với mình. Có xem VTV4 thì cũng chỉ được nghe chứ đâu được nói. Vậy là khả năng nói tiếng Việt của mình trở nên kém cỏi một cách trầm trọng. Mình cảm thấy nói tiếng Tây dể hơn tiếng Việt. Cũng chỉ thỉnh thoảng lắm mới có một cuộc điện thoại gọi về cho người thân ở Việt Nam.

Mình giờ đây có một thói quen, những lúc buồn và chán nản, hay xem lại những bài viết mà mình từng đọc và rất thích. Không quan tâm gì ngoài những tâm ý sâu xa mà mỗi blogger gửi gắm trong từng bài, mình thất thật sự thoải mái và bình yên. Tại sao bạn phải cố tìm hiểu đến tận cùng một vấn đề trong khi bạn có thể hiểu nó theo một nghĩa rất khách quan đến tích cực? Hay đi đến tận cùng, bạn tự chuốc lấy sự thất vọng và đổ vỡ về một thứ mà bạn đang ấp ủ?

Ngày trước, mỗi khi đọc được một bài viết hay của một blogger nào đó, mình lại tìm cách làm quen cho bằng được với blogger ấy, đơn giản chỉ là muốn làm quen. Rồi cho đến khi nhiều người add nick mình và chat với mình, mình nhận ra rằng đời này có nhiều mặt trái của nó. Có không ít người hỏi mình, sao những gì mình viết lại trái ngược với tính cách hay viết nhiều về kỷ niệm...

Mình cảm ơn Multiply vì đã cho mình quen những người bạn ảo và sau đó trở thành bạn rất tốt. Họ cho mình động lực, cho những lời khuyên những lúc vấp váp trong cuộc đời.

Mình chỉ là một blogger, và  mong các bạn hiểu những gì mình muốn gửi gắm. Dù các bạn chỉ ghé thăm hay vài lời comment cũng làm ấm áp tình người của kẻ tha hương này !

16 commentaires:

  1. Quang...lựa bạn mà chơi mà đúng không nè ? hehehe V thấy trong đời đã nhiều phiền phức ...gặp những người mình không tránh được ..

    vô đây cho thoải mái chút thôi ..ai cà chua cà chớn thì tiễn cho đi hết ..thế giới ảo được cái hay là vậy hehehe mình được chọn những người mình muốn gần gũi ..

    đừng serious quá ..đừng chút là lại nghĩ này nghĩ kia ..tại sao lại để những gì họ viết làm mình buồn ? viết thì viết ..ai muỗn nghĩ gì thì nghĩ ..miễn sao mình biết mình ra sao là được rồi ...hehehe

    chỉ và dòng góp ý chúc Quang 1 ngày vui ..dạo này không có hứng để viết ..hehehe bận bịu quá non hứng

    RépondreSupprimer
  2. Bài viết của HQ rất hay, mình gửi 1 chút ấm áp cho người ở nơi xa nè, warm big hug ! :)

    RépondreSupprimer
  3. Mình biết thế giới này ảo nhưng nhiều lúc mình cũng xao lòng, cứ ngở là thật...
    Thế giới thực tại quá phức tạp và chán nản. Đối diện với cơm, áo, gạo, tiền rồi những bon chen, ganh đua trong cuộc sống. Con người như chai sạn, giấu đi những cảm xúc thật sự phải có. Chỉ ở nơi đây, thế giới tâm hồn mới hiện rõ. Hiện rõ "con người" thật sự trong cái người ta gọi là ảo.
    Ai nghĩ thế nào là quan niệm của mỗi người, mình không ý kiến gì cả. Nói đến những bài viết trên thế giới blog, không liên quan đến vấn đề thời sự, chính trị và kinh tế, mình nghĩ rằng khi bạn thích, tâm đắc, hoặc đồng cảm với bất cứ bài viết nào, thì chẳng có lý do gì để bạn đặt câu hỏi là bài viết đó có thật không? Bạn cũng chẳng nên thắc mắc tác giả là người như thế nào và tính cách ra sao? Chỉ cần bạn cảm thấy thích thì bạn hãy ghi nhớ, và đôi khi, xem đó là phương châm sống cho bạn. Cám ơn bạn ghé thăm và những lời chân tình của bạn sưởi ấm lòng người trên đất khách buồn này. Bonne journée !

    RépondreSupprimer
  4. :) Đoạn này là tôi nói chung về những người khác . "Bạn" nghĩa là họ & những gì họ viết , chứ không phải tôi nói về anh HQ & bài viết của anh .

    Chúc anh HQ sẽ tìm lại được những niềm vui xưa với người bạn thân nào đó mà anh đã từng & vẫn luôn quý mến ! :)

    RépondreSupprimer
  5. bài viết này rất chân thành làm tớ xúc động, HQ có dùng yahoo ko ?
    cậu có thể add nick của tớ (ngoctong123), khi nào rảnh thì nói chuyện với tớ cho đỡ quên tiếng Việt. Rất vui được biết HQ, tớ ko biết HQ có hơn tuổi tớ ko, nếu hơn thì tớ sẽ gọi là anh, :D

    RépondreSupprimer
  6. Đất khách quê người, chỉ có những kẻ tha hương mới hiểu được những nỗi niềm... " Chiều chiều ra đứng ngỏ sau, Trông về quê mẹ ruột đau chín chiều. "
    Rất mong cùng bạn hàn huyên chia sẻ...

    RépondreSupprimer
  7. Faute de temps, bcp de stress, mới đọc được message của HQ, đọc xong không hiểu gì hết ... hehehe !!!

    Ụa, kỳ dzậy, c'est tjs le même problème, je suis très intriguée de ton message ??? ai buồn, ai bỏ , Mult est comme un tableau vierge, ai muốn viết gì thì viết, ai muốn hiểu sao thì hiểu, tại sao phải than buồn ?? nếu có yêu ai thì cứ nói, ụa, có PM mà, có chat nữa ... mình là người tự do mà, ai nấy cùng già rùi, có gia đình , vô mạng ảo này để taolao cho vui, tại sao phải đọc taolao của người dưng làm chi cho buồn rồi khổ ??? !!! nếu không vui ở Mult thì còn có FB hay Twittler gì đó ??? hehehe !!!

    On ne peut pas plaire à tout le monde ncp HQ???

    Chu chao có 2 messages bi. deleted , cái gì mà căng thẳng quá dzậy ... !!!

    HQ oi, chị Nico thấy Mult không ai buồn hết, đang có bài tiểu thuyết thật hấp dẫn của Kim nói chuyện tình 3 người, đang rầm rõ chứ có vắng gì đâu ??

    Je sais qui je suis et je ne changerai jamais “my sign” … hehehe !!

    Thôi nhe HQ, cứ vui lên đi, hiver lạnh tới nơi, than hoài càng thấy lạnh hơn ..

    RépondreSupprimer
  8. Cảm ơn anh HQ đã gởi Invitation kết bạn .
    Cảm ơn anh đã thi thoảng ghé qua đọc blog của tôi , mà bây giờ tôi mới có dịp qua lại chào anh .

    Có vài bạn lớn tuổi cũng khen bài viết của anh HQ là rất hay.
    Tôi tin rằng người bạn thân (mà anh HQ viết entry này để tặng) cảm thấy ấm lòng & vui lắm .

    Có 1 đoạn mà tôi đọc trong cuốn sach' có ý nghĩa rất hay, xin gởi tặng anh HQ & người bạn thân của anh :

    "Tình thương giống như đá nam châm, nó thu hút những người thương nhau thực sự, để họ tiến lại gần nhau, kế hợp với nhau. Nó là một mãnh lực bất diệt, mạnh mẽ, trường tồn và chính nhờ lòng thương này mà người ta có thể tìm gặp lại nhau trải qua không gian hay thời gian.'' (trích lại từ cuốn La revue spirite)


    Tôi ví "tình thương" ở trên cũng giống như tình bạn chân thành, sẽ đưa con người xích lại gần nhau . Với 1 người bạn thật sự, dù cho bạn có u buồn mà tìm nơi ẩn náu ở 1 ốc đảo nào đó 1 mình, thì những người thật sự hiểu & thương bạn sẽ vẫn luôn nhớ đến bạn & dành cho bạn những tình cảm tốt đẹp .

    Chúc anh HQ luôn bình an, vui, khoẻ ! :-)

    RépondreSupprimer
  9. Trên thế giới ảo này nếu chỉ nhìn vào avatar hay những lời nói trên blog thì chưa chắc bạn đã có thể đoán ra người đó là trai hay gái, người đó hiền hay dữ. Tất cả những hình ảnh và lời nói chỉ là sản phẩm của sự giả tạo để cho thiên hạ chiêm ngưỡng va bái phục! Hình ảnh một cô gái tuyệt đẹp và mỹ miều chưa ắt hẳn đó thực sự là của người này và những lời nói dịu dàng ngọt ngào kia chưa chắc thực sự là của người đó. Vậy chúng ta phải làm gì để nhận ra chân, thiện, mỹ và tư cách của một người viết blog? Bạn có thể dùng lý trí để phán đoán và dùng thời gian để tìm hiểu. Sự thật bao giờ cũng được phơi bày trước hay sau mà thôi. Chúc bạn may mắn!

    RépondreSupprimer
  10. Đúng vậy K à ! Thế giới ảo làm sao mình hiểu được...thật hay ảo, ảo hay thật... mình chỉ mong gặp những người bạn chân thành ...

    RépondreSupprimer
  11. Panda chia sẻ nỗi "thèm tiếng Việt" của anh. Vì P cũng đang trong tình trạng như anh. Đôi khi thèm được nói chuyện với ai đó, thèm nghe 1 tiếng Việt mà chát lòng. Nhất là nhiều khi chợt thèm món gì đó của VN. Lòng nghe quặn thắt nỗi nhớ xa xôi. Quê mẹ xa ngàn trùng, để những đứa con lang thang, mà thổn thức.

    Đọc bài của anh nghiêm túc, mà tuôn những lời ủy mị, đôi khi không hợp với anh, nhưng cảm xúc chợt tràn về...mong anh không thấy phiền.

    RépondreSupprimer
  12. Lại thêm 1 người bạn viễn xứ ! Hãy ca lên, hãy hát lên hay hãy viết lên... những gì P muốn nói... rồi sẽ bớt đi nỗi nhớ quê hương !

    RépondreSupprimer
  13. Lời chị K nói rất chính xác. Nếu một ngày nào đó trên đường đi chẳng may ta gặp phải đống cứt, phản ứng tự nhiên của tất cả mọi người là tránh xa....chứ chẳng ai giẫm vào cho dơ chân! "Tránh voi chẳng xấu mặt nào".

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter