..

Pages

mercredi 7 décembre 2011

Đông đến với những chiếc lá vàng rơi


Mới đó mà đã tháng 12 rồi... sắp thêm một Giáng sinh tha hương nữa. Môt mùa đông dài buốt giá lại đến, từng cơn gió Đông ùa về mang theo những cơn mưa rả rích. Cô đơn, trống vắng lại nối gót tìm về trong đêm vắng mênh mông. Đêm lặng yên nghe tiếng mưa rả rích bên thềm... cùng lời ca :" ... Don't forget me, I begged, I remember you said Sometimes it lasts in love, but sometimes it hurts instead, yeah Nothing compares, no worries or cares Regrets and mistakes, they're memories made Who would have known how bittersweet this would taste? Never mind, I'll find someone like you I wish nothing but the best for you..." lòng thật chơi vơi !

Trời vào đông nhiều gió. Gió đông không vần vũ tơi bời. Gió chỉ khẽ luồn qua những khe lá úa vàng, rồi gió khẽ khàng lay động làm lá rơi. Lá rơi lìa cành như nỗi buồn rơi rụng khỏi buồng tim. Lá không lao thẳng xuống mặt đất bên dưới. Lá nghiêng chao, vương vấn khoảng không mênh mông, như nỗi buồn vương vấn nơi xuất phát chào đời. Cứ thế lá la đà, bay bay; lá đổ khắp nơi. Lá đổ khắp muôn chiều những chiếc lá úa phôi phai. Đêm mùa đông nhiều gió, nên lá vẫn khẽ khàng rơi. Lá rơi thật chậm, nên đêm bỗng hóa thật dài. Mà không! Lá và đêm có gì gắn kết? Đêm dài vì lòng người buồn quá. Khi lòng người buồn, đêm chẳng buồn trôi. Đêm cô liêu, đối diện với bóng mình in trên vách, người thấy đời như một giấc mộng phù du. Đêm về sáng, đời sao buồn thăm thẳm, mênh mông chi lạ; khi người chợt nghiêng mình và nhận ra rằng, bên cạnh mình là một khoảng trống lặng câm - những chiếc lá như những mảnh tình mong manh. Khi đêm về là lúc lá nói lời hấp hối. Khi đông về là lúc tình nói lời chia xa. Gió đã đưa chiếc lá nào về một phương trời thật xa. Mình giờ đây, thấy nhung nhớ thật đầy. Nhớ một ai đó, hay chỉ còn biết mãi mê tìm. Tìm trong vùng ký ức xa xăm ngày cũ, hình ảnh của một khóe mắt, một làn môi. Tìm trong tiếng hát thân thương ngày cũ, dư âm của những lời tình tự... xa rồi... Muốn trở lại mùa đông nào đó, đem một ít lạnh bỏ vào đông cho cảm giác se sắt ùa về, cảm giác ấm áp ùa về như chẳng thèm sợ cái lạnh, như thể không có bàn tay ấm thì đã có găng tay...Như thể tất cả đã qua đi, rồi tất cả sẽ bắt đầu lại...Và những nuối tiếc , mất mát luôn làm cho người ta lớn lên ... rồi sẽ chìm vào quên lãng...

 

 

8 commentaires:

  1. Cứ đến mùa Giáng sinh là những người tha phương như chúng ta lại thấy buồn
    :)

    RépondreSupprimer
  2. Noel đến chỉ mang đến cho mình những nỗi nhớ L à... & mình sắp già thêm 1 tuổi nữa.... lol.

    RépondreSupprimer
  3. hehehe Quang ..đang nhớ cô nào bên kia huh? hehehe :)

    RépondreSupprimer
  4. chúc Quang năm mới xao lòng nhiều hơn nhe ..hehehe

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter