..

Pages

mardi 3 septembre 2013

Hạ tàn

Thế là mùa hạ đã qua, tháng chín lại đến. Có những mùa đi qua, để lại trong lòng ta thật nhiều những nỗi nhớ, những yêu thương và những niềm khắc khoải. Chỉ một chút mùa cũng đủ gợi những nỗi niềm. Một con phố, một hàng cây, một con gió khẽ thoảng qua cũng đủ khiến lòng ta xao xuyến. Một cơn mưa nhỏ hay cơn gió thoảng... cũng đủ gọi những kỷ niệm cũ kỹ ùa về. Và đâu đó tiếng thì thầm, tiếng cười thật khẽ... đủ đưa ta về miền ký ức đợi chờ. Thủa yêu nào vừa đi ngang qua đây...
Kỷ niệm là gì? Là những dấu yêu đi qua thời gian vẫn hằn in dấu vết trong trái tim, mà chỉ một thoáng vụn vặt ký ức cũng đủ làm sống lại những kỷ niệm ấy trong ta với vẹn nguyên cảm xúc, tựa như mới xảy ra hôm qua. Ta đã đi qua thời gian biết bao lâu, nhưng chẳng thể nào xóa nhòa đi những kỷ niệm ấy, để rồi hôm nay mùa sang, lòng lại chợt nhớ một câu nói, một ánh mắt, một nụ cười, một lời hứa hẹn, một cái nắm tay thật khẽ, một vòng tay ôm thật chặt, một cơn mưa... một người!
Thời gian trôi qua là liều thuốc chữa lành mọi vết thương, làm phai nhạt hết những trách hờn, ghét bỏ. Để rồi, quá khứ bao giờ cũng đẹp trong mắt cuộc sống hiện tại của ngày hôm nay. Hãy tha thứ cho nhau, cho tất cả bản thân mình và người ấy - một thời ta đã yêu thương. Hãy giữ lại quá khứ như một món quà cuộc sống đã ban tặng trao cho. Rồi ngày sẽ không còn là những giấc mộng dài, khi chúng mình được sống mãi với ký ức trong nhau bằng trái tim tỉnh thức.

2 commentaires:

  1. Il me semble que notre vie deviendrait vide de sens sans nos souvenirs? .. Pourquoi?

    Nous ne vivons pas dans le présent, ou presque jamais. Notre vie doit toujours être quelque chose à avoir avec le passé. Nos pensées, nos soifs, nos jugements, nos décisions sont tous basés sur le savoir du passé.

    Une petite pluie et c'est celle d'hier. Un lever du soleil et c'est celui d'hier. Un nouveau amant et c'est celui d'hier. Où est la justice dans tout cela? Personne ne paie attention vraiment de ce qui se passe en ce moment. Tout doit s'attacher à quelque chose dans le passé. Et demain sera encore le passé, n'est-ce pas?

    Et si le passé n'est que peine et agonie?

    Je ne te blâme pas; c'est juste une observation de la nature humaine.

    RépondreSupprimer
  2. Hãy để cho ký ức được ngủ yên trong quá khứ đi em nhé...nhớ mãi đến nó buồn lắm Quang ạ ...ai chẳng có một kỳ niệm buồn , thế nhưng sẽ chẳng được gì khi nó vẫn ở mãi trong tiềm thức của mình ,phải không em ?

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter