..

Pages

mardi 16 octobre 2007

Thu quyến rũ , thu viết cho người ...

< P> 

Or automnal           Automne 

Em thương yêu, anh viết cho em khi nơi đây trời đang ngả màu nhung nhớ. Màu của những chiếc lá đã vì chúng mình mà úa sầu rụng rơi. Chiều nay, anh đã một mình lang thang qua những con đường đầy lá vàng rơi . Nhìn những hàng cây trút lá xuống hai bên đường, khiến lòng anh nhớ em nhiều lắm. Trời vào thu lành lạnh, lá thu rơi nhiều trên những lối đi. Những áng mây đủ sắc màu mà ngày nào chúng mình cùng ngắm từ trời cao, cũng đã về đây tô điểm cho một khung trời nhớ nhung thơ mộng, chỉ thiếu có em thôi.

Em thương ơi, đã gần bao năm rồi chúng mình không gặp nhau. Thu năm nay có mang đến cho em những yên vui hạnh phúc, hay mang đến những ưu sầu xót xa về kỷ niệm thương đau. Em yêu, cho dù bây giờ chúng ta ngăn cách bởi hai bến bờ, hai cuộc sống, và đường đời mỗi đứa chọn lối đi riêng. Nhưng, trong lòng anh, hình bóng em vẫn không phai mờ theo năm tháng. Cho dù trong hoàn cảnh nào, anh vẫn mãi mãi không quên được em, vẫn yêu em như thuở nào khi ta còn có nhau. Như vậy có phải anh đã làm cho em khó nghĩ? Đừng nghĩ gì em nhé, ta đã không gần nhau được trong thực tế, xin em đừng cấm anh yêu em qua mơ tưởng của anh, em nhé.

Em thương, con đường cũ của chúng mình có còn vương bao xác lá? Chiếc cầu nối liền giữa bến mộng và rừng mơ bây giờ ra sau em nhỉ? Em có đến đó, đứng một mình nhắm mắt thả lỏng đôi tay? Nơi đó, có còn in dấu bước chân của chúng mình ngày nào, hay đã mờ phai theo năm tháng? Anh nhớ lắm một chiều xưa anh dìu em buớc nhẹ dưới nắng thu vàng, để rồi chiều nay anh cô đơn một mình giữa trời thu hiu quạnh. Phải chi ngày xưa mình đừng đi tìm rừng mơ em nhỉ, đừng đặt nặng sự nghiệp lên trên tình yêu, có lẽ chúng ta đã không mất nhau phải không em. Anh xót xa nhiều lắm cho duyên ta không trọn vẹn. Thu năm nay, anh sẽ tìm lại một rừng mơ nơi bến bờ xa xôi naỳ . Anh sẽ mường tượng bóng hình em để bỏ vào túi áo trước ngực gần trái tim anh. Chúng ta cùng đi vào rừng mơ em nhé. Anh sẽ hát cho em nghe lại bài Thu Quyến Rũ, anh sẽ nắm tay em bằng tay trái của anh, và tay phải anh đưa lên vặn tắt thời gian. Tất cả sẽ ngừng lại ở nơi đó, và chúng ta miên viễn không bao giờ xa nhau, em nhé.


Tôi không thể nào viết tiếp được nữa, tôi ngồi lặng yên nhìn trời ngoài kia đang úa sầu một màu xám đục như trong lòng tôi. Tôi xót xa hồi tưởng về một chiều thu nào ở Phố Hội . Một chiều thu đã ghi đậm trong lòng tôi qua những tháng năm dài rai rức. Cuộc đời tôi luôn luôn không may mắn trong tình yêu, nó đến rất dịu dàng, nó đi trong im lặng. Bỏ tôi lại bơ vơ với những chuỗi ngày buồn đau nuối tiếc. Mùa thu năm ấy, mùa thu của một cuộc tình vừa chớm nở đã vội héo tàn. Tôi chỉ biết đổ thừa định mệnh đã an bài cho cuộc đời của tôi , ra đi không kịp nói lời  từ biệt . Khi tình đã bay cao, tôi không cách nào níu giữ lại được. Có lẽ là tôi không thực tế lắm trong cuộc sống, tôi mơ mộng hóa về tình yêu, cho nên suốt đời tôi chỉ đón nhận những dở dang. Để rồi giờ đây, ngồi nghe ưu sầu vây kín một mảnh tim vỡ, một nửa hồn đau, nghe cô đơn dài theo năm tháng. Nếu thời gian có thể đi ngược lại được, tôi sẽ đánh đổi tất cả mọi thứ trên đời này, để tình tôi không vỗ cánh bay cao.

12 commentaires:

  1. Nếu thời gian có thể đi ngược lại được, tôi sẽ đánh đổi tất cả mọi thứ trên đời này, để tình tôi không vỗ cánh bay cao.

    :) Quang


    RépondreSupprimer
  2. Mối tình đầu rồi sẽ là tình cuối
    Và hai ta sẽ cũng đôi đường
    Như cái lẽ thường đời vẫn thế
    Tiếng yêu nào chẳng vổ cánh bay ?

    RépondreSupprimer
  3. Ước chi trong cuộc đời này luôn có một người mang theo hình bóng cũng như cuộc tình của mình…..

    RépondreSupprimer
  4. Tiếc rằng KT không phải người tình năm xưa ...

    RépondreSupprimer
  5. Đây chỉ là một nguyện ước để cho cuộc sống này một chút dư hương….

    RépondreSupprimer
  6. Hy vọng nguyện ước của KT thành sự thật , biết đâu còn có nhiều người si tình như mình ...

    RépondreSupprimer
  7. Dĩ nhiên là có rất nhiều người si tình như anh...nhưng hồi đó người ta trồng cây si ở nhà người khác chứ đâu có trồng cây si ở nhà mình...:-)

    RépondreSupprimer
  8. Chắc có lẽ hồi đó KT quá kén phải không ? ? ?

    RépondreSupprimer
  9. Nói chơi vậy thôi chứ hồi xưa còn lo mút cà lem..:-)

    RépondreSupprimer
  10. Bên đó đang cháy rừng , khu KT có bị ảnh hưởng không ?

    RépondreSupprimer
  11. Cám ơn anh HQ đã hỏi thăm. KT đươc bình an và tạm thời chưa trở thành người di tản buồn tránh lửa! SD bây giờ thì khói lửa, tang thương khắp miền... dân thì chạy đi khắp nơi (500,000 evacuees) thành ra chẳng còn hồn vía đâu mà mơ với mộng như trang blog của anh nữa đâu....

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter