..

Pages

samedi 11 juin 2011

Thực hay ảo... Cảm nhận thế giới ảo này !

 

 

Thế rồi sau những ngày nắng hạn, cơn mưa tháng sáu trút xuống như bao nỗi buồn, bao nỗi hờn ghen và bao giận dỗi. Cơn mưa như muốn xóa đi những dấu vết, dấu vết một thời, một tình yêu vay mượn, một cảm giác chơi vơi và một lối thoát không ngã rẽ. Mưa xuống chỉ làm cây cối ngoài vườn vui tươi xanh mơn mởn... Một ngày tháng sáu nơi đây, mây trôi nhè nhẹ, nắng nhạt. Cái vạt nắng của tháng năm còn rớt lại, sưởi ấm trái tim một kẻ hay online dễ chừng đến mười năm rồi, nhiều khi tưởng như mình ảo giữa cuộc sống thực, và đôi khi muốn tìm cái phần thực trong thế giới ảo này. Cho đi, nhận lại được nhiều, không ít lần rơm rớm nước mắt "cá sấu". Rất khó giải thích.

List yahoo cũng khiêm tốn thôi, không nhiều, chủ yếu là gia đình. Phần nhỏ còn lại là bạn bè quen biết. Có những nickname mà mỗi sáng đều vui vẻ với mình bằng những icon ngồ ngộ, khởi đầu ngày mới dễ dàng hơn. Thế nhưng, dường như theo một quy luật rất đáng ghét "bữa tiệc nào rồi cũng tàn", có những nickname không bao giờ lỡ xóa khỏi list mà vĩnh viễn mình để ở trạng thái ẩn.

Mình đến Multiply một cách tình cờ...online vô blog đọc những entry thiên hạ, nhiều khi muốn lặng lẽ quay đi, nhiều khi chỉ muốn nhếch mép một cái với thế giới thực thu nhỏ, biến thể trong con chữ. Tìm vui, không gì khác. Nhưng vẫn mải miết tìm cho mình những thành thật được biểu hiện bằng cảm xúc của chính bản thân. Không hiểu sao, thấy một bạn vì quá nặng lòng với những ân tình trong thế giới này, bị cuốn đi nhiều nên nhiều lúc muốn nói lời tạm biệt, mình lại thấy buồn. Thật ra, mình có buồn phiền hay giận hờn gì ai đâu. Thế giới ảo mà ! Hơi sức đâu mà bỏ bụng ! Nếu có, như một blogger nói, chỉ cần một cái "delete" thôi mà. Có gì phải quá bận tâm? Mà sao mình lại có thể buồn phiền hay giận hờn gì được chứ! Đã bao lâu sống với Multiply, mình chưa hề nhận một lời khiếm nhã hay một lời bình luận thiếu thiện chí, chỉ vài lời thiếu tế nhị. Ngược lại, thấy mình sung sướng ngập chìm trong một vùng trời yêu thương với những tin yêu và mến mộ mà các bạn đã gởi trao. Thử hỏi mình còn có thể đòi hỏi điều gì hơn thế nữa?Ở nơi đây mình lại được nói và viết thứ ngôn ngữ mà đã từ lâu rồi chìm dần vào quên lãng trong trí nhớ. Được nói và được viết như thế này trên xứ người quả là một hạnh phúc lớn. Mình không thực sự quan tâm có bao nhiêu người đã xem những gì mình viết. Viết chỉ riêng cho mình thôi hay cho ai đó, bằng ngôn ngữ mẹ đẻ mà ít khi có dịp để viết & bày tỏ nỗi lòng. Và thêm một điều này nữa: Tất cả những gì mình viết, rồi chỉ xin được... gió cuốn đi. Mà rồi gió chắc sẽ cuốn hết đi những gì mà mình đã viết, nhưng những ân tình mà các bạn đã gởi trao thì có lẽ chẳng thể nào. Thực lòng mà nói, những ân tình ấy làm mình thấy... "nặng lòng". Ước gì hiện hữu một nút "delete" nào đó trong những ngăn kéo của tâm hồn, để khi cần, chỉ cần nhấn một cái thôi, mọi xúc cảm trĩu nặng sẽ biến tan.

Thực ra, với thế giới này, thấy mình rộng lượng hơn cuộc sống thực. Không phải vì ẩn mặt với nhau, không phải vì xa xôi, cũng không phải vuốt ve cuộc sống này mang lại. Chỉ là ta muốn đơn giản hơn cuộc sống vốn ngột ngạt, hối hả của thực tại. Ở đây, ta tìm được những gì ta chưa có ở thực và đổi lại, ta cũng nhận được những thứ tương tự. Đời thực không ai thẳng cánh với ta, nhiều khi thấy phũ tệ đấy. Nhưng vì nó khác thực, vì nó là chỗ để ta trốn chạy, thế nên ta dung nạp nó...Thực hay ảo đừng nên cố tìm hiểu, mình chỉ mong các bạn ghé xem hay vài lời comment... ảo thì tình cảm cũng ảo thế thôi. Cần phải có sự dung hòa giữa thật và ảo. Tình cảm lúc ấy mới thật đẹp ! Cám ơn thế giới ảo này cho ta những người bạn chân tình !

30 commentaires:

  1. CNB thấy chẳng có gì ảo. Thỉnh thoảng offline với bạn blog, ngồi nói chuyện đời, chuyện nghề. Lâu lâu gửi quà và nhận quà phương xa, những món quà nho nhỏ, một chiếc lá thu, một bưu thiếp.... Và biết đâu đó trên thế gian này còn có người nhớ tới mình. Tình bạn trên blog cũng như bạn ngoài đời, nếu ta viết thật và sống thật như "cái ta" hiện hữu. Hi. Hi....

    RépondreSupprimer
  2. Cám ơn bạn ghé thăm... một chút gì" hiện hữu"

    RépondreSupprimer
  3. như Ly đã nói, thế giới mul này thật hay ảo là tùy thuộc là bạn muốn nhìn nó như thế nào mà thôi. Ly sống ngoài đời thực thế nào thì sống trên mul cũng như thế đó, sẽ mở lòng ra với những ai mở lòng ra với mình. Sẽ trân trọng những tình cảm chân thành khi ai đó trao cho mình mà không đắn đo.

    Ly cho đi và nhận lại, tất cả đều là hiện hữu, đều là thật.

    RépondreSupprimer
  4. sao bạn lại muốn tạm biệt ai đó khi họ quá nặng ân tình với thế giới ảo này ?

    RépondreSupprimer
  5. Không hiểu sao nhiều lúc mình cũng muốn giã từ thế giới này L à !

    RépondreSupprimer
  6. Sao anh lại muốn giã từ nó ? L đang định vik bài " vì sao Ly không cai mul" mà chưa rảnh nè
    :)

    RépondreSupprimer
  7. Em cũng nghĩ như vậy đó anh à! :)

    RépondreSupprimer
  8. Vì anh ko tìm thấy niềm vui? Hay anh vừa bị mất 1 niềm tin?

    RépondreSupprimer
  9. V cũng nghĩ vậy ..bạn bè thật hay ảo cũng là bạn bè ..chỉ có bạn ảo khó gặp ..nhưng nhiều khi còn thân hơn bạn thật ..bạn thật có khi mấy tháng mới gặp nhau một lần ..nói chuyện với nhau chưa đã là lại phải trở về với hiện tại ..với chồng con ..còn bạn blog gặp nhau hoài ..ehehe

    RépondreSupprimer
  10. vả lại có những điều không chia sẻ được với bạn thật ..nhưng có thể chia sẻ với bạn blog..eheheh

    RépondreSupprimer
  11. Ảo ảo thật thật ta khó phân biệt được lắm. Nhưng nếu tác giả nghĩ là thực thì thế giới Blog sẽ thực, ngược lại sẽ ảo do tác giả đối xử ảo với các Blogger khác. Trên này cũng lắm người tốt & rất lắm người xấu đó ạh. Chúc chủ nhận gặp được rất nhiều người bạn thật đáng quý để ta tôn trọng & gìn giữ.

    RépondreSupprimer
  12. Tớ cũng nghĩ như bạn Lyly, sống ngoài đời cũng như trên Mul, chúng ta đều cần sự chân thành và Mul tuy bạn gọi là thế giới ảo nhưng nó lại là 1 phần rất thật của đời sống tinh thần chúng ta, tớ cũng muốn nói cảm ơn những người bạn tốt trên Mul ! :)

    RépondreSupprimer
  13. @ Ly, Khanh', HXR. P.Dung, chi. Ngoc. :

    xúm nhau quậy tưng nhà anh này cho ổng vui lên đi, ổng sẽ bưng ra đãi mỗi người 1..tô hoành thánh(ổng nấu ngon lắm í) , hông thôi ổng cứ than buồn quàiiiiiiiiii , hí hí

    RépondreSupprimer
  14. Quang à, cuộc sống thật hay ảo đều có những mặt xấu, những mặt đẹp. Nhiều lúc mình phải như con ngựa bị ngăn mắt để chỉ nhìn về phía trước. Vào thế giới ảo được cái mình lơ đi được những cái xấu, mình chỉ tìm cái đẹp, cái tình thật trong cái ảo thành ra thoải mái hơn. Còn trong thế giới thật thì nhiều lúc ngộp thở cũng phải ráng ngoi lên mà sống.
    Dù sao thì cũng chúc Quang cũng như mọi người và ngay cả chị, lúc nào cũng thấy nhẹ nhàng ... dù sống thật hay sống ảo.

    RépondreSupprimer
  15. Chưa ăn mà sao quảng cáo quá vậy ! Coi chừng mình bay sang San José quậy lại đó...

    RépondreSupprimer
  16. chưa chi bị ổng hăm he rồi ! chừng nào anh Quang qua, nói cho biết trước để em bay đi chổ khác tị nạn nha , bay qua chị TH ở bên Úc, xa xa chút cho an tòn :D

    RépondreSupprimer
  17. ừ welcome Lam bay qua Úc tị nạn... -) Quang có đuổi theo không, qua Úc nấu hoành thánh đãi chủ nhà ...

    RépondreSupprimer
  18. Hai người đẹp coi chừng đó ! Q cũng có thể bay qua đó... quậy

    RépondreSupprimer
  19. Cám ơn bạn ghé thăm. Tuy nhiên thế giới ảo lúc nào cũng nhiều cạm bẫy. Cẩn thận nhé.

    RépondreSupprimer
  20. Không phải vậy, thế giới ảo nhiều lúc mình hơi nản !!!

    RépondreSupprimer
  21. Người bạn tớ viết: "Có lẽ khi con người ta không đủ thoả mãn với những cái đang hiện hữu một cách rõ ràng chân thực thì lại hi vọng vào những ảo ảnh hư vô. Cậu có thể hứa với tớ một điều được không? Hãy nhặt nhạnh tớ như cậu đã làm như thế và khi nào bức tranh sắp hoàn tất, cậu hãy dừng lại và đừng bao giờ đi tìm mảnh ghép cuối cùng được không?", cậu nghĩ sao ?

    RépondreSupprimer
  22. Có người nghiện blog rồi !

    RépondreSupprimer
  23. Thế giới ảo buồn vui lẫn lộn và cũng lắm trò chơi quái dị! Không ít người tự chế ra hàng chục bloggers khác nhau để tự ca tụng chính bản thân mình. Khi mình buồn thì có người an ủi ve vuốt, khi sụt sùi thì có kẻ dâng khăn. Hơn nữa lại có dịp dùng cac nickname khác nhau để phá rồi và mạ ly người khác! Tóm lại loại người này bị một căn bệnh gọi là multiple personality disorder ! Thật là chán! Riết rồi mạng ảo sẽ trở thành một cái chợ trời để phô trương thành tích và quấy nhiễu lẫn nhau!

    RépondreSupprimer
  24. Kim..có người pessimistic quá vậy ..đâu phải ai cũng vậy ..còn dùng nickname khác nhau thì cũng có cả chục năm nay rồi ..ở trong những chat rooms ..V chẳng care..mình ai vui ai dễ thương thì chơi ..còn ai cà chua thì cho đi chỗ khác :)

    RépondreSupprimer
  25. Ảo nhưng ..... thật thật sao đó phải không ?

    RépondreSupprimer
  26. ... nhưng lúc nào cũng là ảo bạn à ! Cám ơn bạn ghé thăm.

    RépondreSupprimer
  27. "trái tim không có mắt"...
    ở đây người ta quan sát nhau, quan tâm nhau bằng cảm xúc mà những con chữ tạo nên: tốt có xấu có, bao gồm thích và không thích...
    chữ không có nhan sắc, không có địa vị và tiền bạc: những thứ thông thường làm lạc hướng cảm xúc...
    phần nhiều khi lên blog, mọi người đều cô đơn, muốn giải bày mà không muốn bị phán xét, dòm ngó và chê bai...
    ai cũng an tâm vì không ai biết ai, biết chăng là một cái user name một cái avatar, và vài dòng chữ số...
    vì vậy mà một bên sẵn sàng tin, một bên sẵn sàng thật trong giới hạn mà mình làm chủ được...
    tình thật trong thế giới ảo,
    và tình ảo trong đời thường...
    những thứ đó là giấy khai sinh của blog...

    RépondreSupprimer
  28. Người ta cho mạng là ảo...bạn là ảo, mình là thật, có thể những gì mình viết không thật nhưng tình cảm có thể thật. Lúc bạn sống trong thế giới ảo thì mình là thật & ngược lại lúc bạn bước ra trong thế giới thật mình là ảo. Không nên đặt quá nhiều niềm tin vào thế giới ảo, để rồi hụt hẫng khi nhận ra mình cũng chỉ là ảo trong thế giới thật...

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter