..

Pages

lundi 23 juin 2008

Kẻ viết blog

 

Hơn 25 năm , hơn một phần tư thế kỷ " xa quê , lưu vong , viễn xứ..." biết mấy là mất mát đau thương . Vậy mà vẫn còn nguyên đó những hoài niệm về những ngày vui thơ ngây xa xưa . Giờ đây ngồi nhặt lại những mảnh dĩ vãng rơi rớt tứ tán trên đường khi mình vội vã bỏ nước ra đi ....

Chẳng phải Tú xương hay Tú mở , nhà văn hay nhà thơ...dù ít khi có dịp để đọc và nói tiếng Việt nhưng mình vẫn thích viết blog bằng tiếng Việt . Ý hướng viết tiếng Việt để tìm lại những kỷ niệm khó quên , chia sẻ nổi vui buồn của lòng người viễn xứ và khỏi quên đi tiếng Việt mến yêu .

Trong chúng ta , những kẻ viết lách trên blog , thường cho rằng văn chương là bộ môn nghệ thuật xây dựng trên ngôn ngữ . Cho nên từ ngày bỏ nước ra đi , mình đâu còn nghĩ tới chuyện nghệ thuật văn chương để làm gì . Hơn nữa , nơi đây xứ người có khi cả ngày chưa nói 1 câu tiếng Việt , cả năm chưa đọc 1 tờ báo Việt ...

Vì vậy , mình tìm đến blog . Mình liệt kê những điểm mạnh cũng như mong muốn của mình ra giấy và thấy rằng mình thích đọc, thích viết, có chút sáng tạo trong việc sử dụng ngôn ngữ, ngại sự bó buộc công sở, muốn tìm một công việc nào đó không có sếp trực tiếp, không bị áp lực thời gian. Và blog hầu như đáp ứng hết mọi mong muốn của mình . Mình không bao giờ tự gọi mình là nhà văn, có chăng cũng chỉ là dăm câu tự trào trong lúc vui chuyện bạn bè.
 
Giá trị lớn nhất của kẻ viết blog là đi tìm bản chất. Cuộc sống không hoàn toàn là cái mà ta nhìn thấy hàng ngày, với đôi mắt trần trụi. Chỉ nhà văn, bằng tác phẩm của mình, mới có khả năng chạm đến tính đa chiều phức hợp trong mỗi con người. Với thân phận kẻ viết blog , viết còn là cuộc phiêu lưu tới những cái tôi khác. Kẻ bình thường sẽ mất công giải thích và chứng minh: Mình thực ra thế này, mình không phải thế kia. Tóm lại : Blog - cuộc sống ảo, tâm sự thật? Viết blog - cơ hội giao lưu, học hỏi, mang lại kiến thức cho mọi người  . Khi ý thức của con người được đề cao thì dù sống trong thế giới thật hay ảo, ý thức đó vẫn được phát huy tốt nhất .

 

7 commentaires:

  1. Ce n'est pas "C'est pas mal", C'est très très ... bien. Merci.

    RépondreSupprimer
  2. Thienhuong à ! Bên này mấy cháu viết văn "nói" nên người ta không viết chữ " ne ".
    Người ta đọc Je t'aime pas hoặc je t'aime plus nhưng lại viết je ne t'aime pas hay je ne t'aime plus .
    Bonne Journée !

    RépondreSupprimer
  3. Vậy à, hồi xưa Hương học trong trường mà thiếu chữ ne là ông thày đập bàn cái rầm.
    Bây giờ học được cái mới, cám ơn Quang.

    RépondreSupprimer
  4. De rien THIENHUONG ! Bonne journée !

    RépondreSupprimer
  5. "Với thân phận kẻ viết blog , viết còn là cuộc phiêu lưu tới những cái tôi khác"
    "Blog - cuộc sống ảo, tâm sự thật? Viết blog - cơ hội giao lưu, học hỏi, mang lại kiến thức cho mọi người . Khi ý thức của con người được đề cao thì dù sống trong thế giới thật hay ảo, ý thức đó vẫn được phát huy tốt nhất"

    Qua hay. Cam on HQ that nhieu! :-)

    RépondreSupprimer
  6. Không có chi là 'De rien' chớ đâu phải 'ne rien' anh Quang.

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter