..

Pages

samedi 5 juillet 2008

Huế, thành phố và kỷ niệm

> 

 Không hiểu sao mỗi lần nhắc đến Huế tôi lại nhớ nó "vô hậu" , tuy sinh ở đất Quảng lớn lên ở Đà nẳng, Hội an và hơn hai mươi lăm năm sống trên xứ người nhưng vẫn không quên mảnh đất kinh thành đầy kỷ niệm của một cuộc tình dở dang .

Ngày tôi quen em đường phố chưa rộng và đẹp ,không đầy ánh đèn vàng , những nhà lầu cao sang, những nhà hàng, khách sạn lộng lẫy ... Đâu rồi dãy quán sắn sinh viên dọc đường Lê lợi không còn nữa ! Nhớ tô bánh canh , nhớ tô cháo gạo đỏ với cá bống thệ kho tộ ...nhớ người con gái Huế duyên dáng , dịu dàng "dạ" , "thưa" ngọt lịm ,"chi-mô-răng-rứa", với mái tóc thề, tà áo tím đã làm rung động lòng mình . Con đường dẫn vô đại nội nhớ "dễ sợ", một thuở làm nao lòng buổi chiều mưa Huế với những cây phượng già và những khẩu súng thần công...tôi muốn lang thang trở lại trên phố nhỏ , Lê lợi , Nguyễn huệ, Phan bội châu ... những con đường mà bao lần đầu chân qua đó, cất giữ cho tôi chút Huế để nhớ, để thương . Rồi đi xa , Huế sẽ trọn vẹn trong tôi với 1 ký ức thân thương , những chiều mưa hư ảo, những đêm hạ mênh mông... Huế tuyệt vời quá phải không em ? Tôi yêu Huế bởi sự mỏng manh dịu dàng, bởi em, bởi kỷ niệm...Huế đã làm tôi thật nặng tình ! Huế bây chừ có lạnh lắm không em? Bởi nơi tôi không chỉ cách xa em có mấy con đèo mà cả một đại dương. Lòng se lạnh khi chiều buông nắng tắt , tôi chớn lạnh mà lòng chưa lạnh? Tại vì tôi hay là tại xa em? Đâu phải thế - Huế ơi đâu phải thế. Tôi xa em nhưng nhớ Huế vô cùng, nhớ những ngày mưa giông nắng hạ, của ngày xưa, xưa lắm Huế yêu ơi !

Huế bây chừ có gì lạ không? Tôi xa Huế nhưng lòng nhớ Huế. Đồi thông reo trên Thiên An, Núi Ngự, hoà nhịp ca trong tiếng chuông Linh Mụ, bên dòng sông Hương lờ lửng êm trôi, có mái chèo khua dưới nhịp Trường Tiền. Tà áo tím dịu dàng nắng Huế, với chiếc nón Bài thơ ôm mái tóc thề. Bến Vân Lâu chiều nào tôi có nhớ? Nhớ ai câu, ai sầu hay ai thảm? Nhớ chợ Đông Ba, đò qua Đập Đá, nhớ ‘Đây thôn Vỹ Dạ’ hay Ngã Ba Sình? Nhớ chuông giáo đường ngân tháp cổ Phú Cam... Nhớ hàng me bay, mưa ‘reo mòn gót nhỏ’. Nhớ những ngày Huế lạnh, Huế mưa...? Và nhất là ánh đèn vàng ngay chân cầu Tràng tiền , ngồi cà phê cóc sát bờ sông, thưởng gió và nhâm nhi từng giọt café , nghe tiếng ca Huế văng vẳng theo gió lùa cả lên bờ .

Ôi tất cả làm nên hồn Huế. Huế rất buồn, nhưng Huế rất thơ. Huế là của em hay Huế của tôi? Huế là của chúng mình đó chứ. Của ngàn xưa và của ngàn đời... Huế ơi. Giờ đây tôi đã xa Huế , xa em ... còn biết bao điều chưa kịp nói nhưng vẫn cất giữ mãi trong tim mối tình vụng dại, với em , với Huế buồn . Mãi mãi trong tôi một bóng hình, mênh mang lòng quá thể ... Huế đã làm tôi nặng tình thật sao ! ! !

 

10 commentaires:

  1. Huế đẹp quá, nên ai đi xa cũng nhớ...

    RépondreSupprimer
  2. Thien huong còn nhớ không : Học trò xứ Quảng ra thi
    Thấy cô gái Huế bước đi không đành !

    RépondreSupprimer
  3. Con gái Huế níu chân nhiều anh lắm, mô chỉ có học trò xứ Quảng...

    RépondreSupprimer
  4. Mình nhớ câu thơ này:
    Học trò xứ Quảng đi thi
    Thấy cô gái Huế bỏ đi không đành
    Bạn bỏ đi được là quá bản lãnh đó.hihi

    RépondreSupprimer
  5. Sao ngày xưa không nói! Để bây giờ lại nhớ nhung thế này!

    RépondreSupprimer
  6. Vậy mới có dĩ vãng, hoài niệm phải không chị?

    RépondreSupprimer
  7. Andro mà học ở Huế thì chắc phải lòng cô gái Huế quá !

    RépondreSupprimer
  8. cchu choa mạ ơi, anh Quang yêu Huế ghê rứa à, hi,hi,hi

    RépondreSupprimer
  9. Vân Kha'nh hát Huế càng đẹp she người Huê' đo'...

    RépondreSupprimer
  10. anh Quang rời Vn khi ấy anh đã học xong chưa? hay đi làm rồi?

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter