..

Pages

vendredi 4 juillet 2008

Đồng cảm

 

Có một ngày, ta nhận được từ bạn, từ những người thân thương nhất của mình còn có điều gì không thể tỏ. Thấy bạn buồn, muốn nghe được một điều gì đó từ sâu thẩm trong tâm hồn bạn mà chẳng thể nào có thể sẻ chia, ta bất lực... đó là ta đang đồng cảm với bạn.

Khi ta cố tìm hiểu, ta lại càng như cố làm cho khoảng cách ấy dài thêm ra, người ta thường nói, hãy biết cách lắng nghe, hãy biết cách đặt lòng mình ở trong lòng bạn, để những thanh âm cho dù có là sự im lặng, cũng trở nên một, cũng có thể tan ra và cho ta lời giải thích ...

Rồi có đôi khi, tự nhiên ta cũng cảm thấy cô đơn trống rỗng thật sự, thèm lắm một sự quan tâm, rồi giả vờ gởi một tin nhắn không có nội dung gì hết cho hàng loạt bạn bè trong list, thử xem họ có quan tâm đến mình hay không. Thế là hàng chục cái message hồi âm lại, cũng cảm thấy vui vui, ít ra người ta vẫn còn nhớ mình hiện hữu trên cõi đời này, và ít nhất mình cũng là một phần trong cuộc sống của những người bạn. Đó là lúc ta đang được đồng cảm và chia sẻ.

Cũng có đôi khi, những đêm không ngủ, nằm trăn trở, lại hy vọng có một ai đó thức giống mình, để mình có thể chia sẻ, tâm sự. Đôi khi ngẫm nghĩ như thế cũng hơi quá, nhưng biết sao được, con người vốn phức tạp thế mà. Và thế là nhắn một tin nhắn vu vơ, vẫn dám không hy vọng có người đáp lại, thế rồi người bạn đó hồi âm và chia sẻ, ta cũng nhận được sự đồng cảm.

Nhiều lúc, ta cảm nhận được một điều gì đó, ta không chia sẻ với bất cứ, rồi tình cờ ta nhận ra bạn cũng cùng suy nghĩ như ta, ta vui lắm vì hình như là ta đang được đồng cảm đấy. Sự đồng cảm như một sợi dây vô hình để người với người gần nhau hơn và vun đắp cho những ước mơ đồng điệu. Sự đồng cảm giúp người ta cảm thấy ít cô đơn nhất khi nỗi buồn được sẻ chia và ta cởi mở với người hơn.

Khi ta đồng cảm với những gì bạn suy nghĩ có thể ta sẽ im lặng và làm những điều bạn cảm thấy vui. Sự đồng cảm đôi khi chẳng cần nói thành lời, chẳng cần phải ở bên nhưng ta hiểu bạn đang nghĩ gì và ta phải làm gì.

Thỉnh thoảng, ta chat với thế giới ảo hay viết bài nói vài ba câu , rồi lại bận hay mệt, rồi làm sao đó, không post được, và cái bài viết đó mất đi. Cũng không sao, và cũng không cố gắng viết lại. Chỉ thở phào một cái, vì những gì ta nghĩ, sẽ mất đi, không ai biết, không ai đọc được... không ai biết đến ta nghĩ gì, ta suy nghĩ gì... nhưng ta tin chắc có người hiểu được khi người đó đồng cảm với ta.

Một trái tim biết yêu thương, biết sẻ chia đó là ta mang trong mình sự đồng cảm khi mà ta sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình ! Bon weekend à tous !

8 commentaires:

  1. Hello Quang, được cho và được nhận là hạnh phúc của con người mà. Thành ra có những người bạn để chia xẻ và đồng cảm là điều may mắn.
    Ở Multiply này, cái cộng đồng bé nhưng cư dân tốt, đúng không... Thành ra thế giới ảo nhưng ấm cúng là vui rồi.
    Happy weekend.

    RépondreSupprimer
  2. heeheh Quang...phải giống V nè ..nghĩ gì là viết liền chứ không hồi quên mất ý viết hoài không ra :)

    hè này Quang có đi đâu chơi không ?:)

    RépondreSupprimer
  3. Nhưng mà ảo vẫn là ảo. Có 1 người bạn thân thiết và thật ngoài đời vẫn hay hơn. Chúc anh hq nhiều điều vui và tìm được người bạn thân.:)

    RépondreSupprimer
  4. Vy ! Còn 3 tuần nữa mình sẽ sang Luân đôn chơi .

    RépondreSupprimer
  5. Thienhuong à ! Có những entry được viết ra, và có những dòng comment xinh xắn , dễ thương... Mọi người đang quan tâm đến mình và hơn nữa, là có một chút vui, một chút vấn vương, một chút cảm thông trong từng lời nói của bè bạn quanh mình . Thật cám ơn thế giới ảo này !

    RépondreSupprimer
  6. Như vậy sẽ không bao giờ còn nói " thế giới ảo chỉ toàn là giả dối" nữa nhé! hihihi

    RépondreSupprimer
  7. không ngờ huynh viết hay qua', muội..thật cảm động..., bài hát hay...

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter