..

Pages

vendredi 18 juillet 2008

Ước gì

 

Chiều buồn trầm mặc, không gian như rộng hơn, trống hơn, trống và rỗng, rỗng cả tâm hồn. Nhớ quay quắt, nhớ da diết, nhớ cồn cào những tháng ngày rộn rã tiếng cười của em.

Bao lâu rồi em nhỉ? Em có còn nhớ hay chỉ có mình anh? Anh nhớ lắm. Nhớ những con đường nơi em đã đi qua, nơi anh cùng em tay trong tay …và giờ đây "ước gì" :" Em ở đây giờ này ..."

" Anh đã biết cô đơn là thế mỗi khi cách xa em .
Từng đàn chim cuối chân trời biếc tìm nơi bình yên.
Ước gì Em ở đây giờ này, ước gì Anh được nghe giọng cười.
Và hơi ấm đã bao ngày qua mình luôn sát vai kề. "

Chẳng biết từ khi nào, anh lại thích bài hát ấy như một thói quen, anh lưu vào cả điện thoại để đến dịp là anh lại hát, giọng anh buồn và ánh mắt xa xăm. Tôi không hiểu nhưng rồi tôi cũng hiểu. Tôi hiểu khi mà những câu blast trong blog anh là những cụm từ trống rỗng và đêm tẻ nhạt. Làm sao anh có thể quên khi những đêm khuya ngày xưa, anh và em những đêm hẹn hò trên bãi biển, trao nhau những lời yêu thương, tay đan tay ngồi đếm sao đêm. Tất cả là kỷ niệm trong anh, xa khuất…

" Anh đã sống những đêm trời có ánh trăng chiếu vàng.
 Anh đã sống những đêm ngoài kia biển ru bờ cát.
Ước gì em ở đây giờ này, ước gì em cùng anh chuyện trò.
Cùng nhau nghe sóng xô ghềnh đá ngàn câu hát yên bình."

Tôi mường tượng, tôi nhận ra…

Vẫn cứ ngỡ là mơ… Ngày anh đi xa …anh không khóc vì anh là con trai mà, nhưng tôi biết lòng đau quặn thắt, biết xa nhau là xa mãi mãi nhưng anh vẫn cứ hy vọng và rồi hy vọng kia trở nên mong manh, tình yêu không thành do có nhiều ngăn cách.

Anh khác hẳn, cũng chẳng muốn gặp ai, cứ nhốt mình trong nhà, hình như là nỗi đau lòng, một mình gặp nhấm nỗi đau. Thời gian gần nhau ngắn đi và xa nhau càng dài ra, em có nhớ anh không nhưng tôi biết em vẫn nhớ…

" Anh xa em đã bao ngày rồi nghe như tháng năm ngừng trôi.
Đi xa, anh nhớ em thật nhiều này người! Người yêu em hỡi! "

Anh để hình bóng em vào tim, cả những ánh mắt, những kỷ niệm của em như là một món quà pha-lê dễ vỡ và mong manh. Biết là thời gian sẽ xóa nhòa kỷ niệm, anh cũng tập cho mình cố quên em, nhưng hình như là không thể, vì trái tim anh cũng chọn những người có nét gì đó giống em - người anh yêu nhưng cuối cùng anh vẫn nhận ra mình không thể…

Em có biết không?

" Ước gì anh đã không lỡ lời, ước gì ta đừng có giận hờn.
Đẻ giờ đây cô đơn vắng tênh đời anh đã vắng em rồi.
Ước gì cho thời gian trở lại, ước gì anh gặp em một lần.
Anh sẽ nói anh luôn nhớ em và anh chỉ có em thôi. "

Anh vẫn luôn nhớ về em và anh biết trong trái tim mình không ai có thể thay thế hình bóng em trong anh. Dù biết em đã quên anh, quên kỷ niệm giữa hai chúng ta, nhưng anh vẫn giữ trong mình những hình ảnh đẹp dù tình yêu đã ra đi, ra đi theo những tháng năm dài xa cách, theo những dặm đường xa xôi, nơi ấy anh không bên em. Anh vẫn mong em sẽ vui và hạnh phúc như những tháng ngày có anh bên cạnh nhé em…

( Viết theo bài hát "Uớc gì " của Võ thiện Thanh )

6 commentaires:

  1. Mới nghe chị MN hát bây giờ lại thấy blog của Q. viết về bài này. Hôm nay là thứ sáu (Happy Friday!) do đó ai cũng mơ mộng hết! :-))

    RépondreSupprimer
  2. Chẳng hiểu sao nghe bản này mình lại nhớ tới người ...

    RépondreSupprimer
  3. HQ lúc nào mà chẳng nhớ đâu cần phải nghe đến bài này mới...."nhớ"! :-))

    RépondreSupprimer
  4. hi`hi`... coi bo^. MN va` HQ hoac tha^`n giao ca'ch ca?m hoac co' chung so*? thich a^m nhac ro^`i. Co' ca? nga`n ba`i ha't de lua cho.n ..tai sao ca? hai cho.n chung mot ba`i de post trong cu`ng mot nga`y va^.y nhi? Scary huh? ;-)

    RépondreSupprimer
  5. Anh vẫn luôn nhớ về em và anh biết trong trái tim mình không ai có thể thay thế hình bóng em trong anh...

    RépondreSupprimer
  6. " Ước gì anh đã không lỡ lời, ước gì ta đừng có giận hờn.
    Đẻ giờ đây cô đơn vắng tênh đời anh đã vắng em rồi. "

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter