..

Pages

lundi 6 septembre 2010

Những lá thư tay... một góc kỷ niệm

 

Một góc kỷ niệm trong ngôi nhà của mình thật đơn sơ và giản dị, đó là những album hình & những lá thư tay, hành trang đồng hành của đời tị nạn mà mình cất giữ như báu vật. Lâu lâu mình hay đọc lại những lá thư xưa... nhớ lại những kỷ niệm êm đềm vui buồn lẫn lộn. Chỉ một góc đơn sơ nhưng đó là 1 góc kỷ niệm luôn cho mình một cảm giác ấm áp gần gũi thân quen như không thể xa nó được. Bất chợt, tự nhủ đã lâu rồi mình chưa nhận và viết một lá thư tay !

Với thời đại internet phát triển không ngừng. Viết thư tay mình cảm thấy lười thật, lại thấy mất thời gian. Viết xong phải đi gửi, rồi lại chờ đợi đứng ngồi không yên mong ngóng tới ngày nhận được thư hồi âm.

Thời buổi này đâu cần phải mất nhiều thời gian công sức cho một bức thư, muốn liên lạc với nhau người ta chỉ cần viết một cái e-mail rồi click một cái là xong, ngay cả trên điện thoại mình có thể gửi, hoặc người ta có thể chat với nhau qua messenger, facebook...chỉ trong vài giây người kia có thể nhận được hết những thông điệp yêu thương từ người thân của họ mà không cần phải tốn quá nhiều thời gian giấy mực. Song, chợt nghĩ giá trị của những lá thư tay ngày nay đã chìm vào quên lãng. Nhớ lại những ngày trong trại tị nạn mình hay viết thư, ít nhất một tuần cũng một lá. Những lá thư viết nắn nót, nâng niu cho gia đình, bè bạn bốn phương với ánh đèn phòng hắt hiu khi mọi người đang ngủ. Những lá thư có khi đẫm giọt nước mắt và những nỗi buồn xa xứ của mình. Giờ đây dù thời gian đã qua đi, dù có bao nhiêu thay đổi, dù nét chữ trong thư đã nhòe theo năm tháng, dù mảnh giấy đã trở nên úa vàng... cho đến bây giờ mình vẫn giữ những bức thư ấy, bởi với mình đó là những kỷ niệm của đời tị nạn trên xứ người.

Ngày nay, thiên hạ có thể click một cái để gửi cho nhau những lời yêu thương, người ta có thể gọi điện thoại cho nhau hàng giờ, người ta có thể thấy nhau qua màn hình... Nhưng tất cả những thứ ấy sao quá mỏng manh như thế giới ảo... bởi mình sợ một ngày nào đó người ta cũng có thể đơn giản "click" một cái là "delete" tất cả... chìm vào quên lãng.

17 commentaires:

  1. Trong ngăn hộp gói ghém góc trời kỷ niệm
    Hành trang đồng hành là những lá thư tay
    Đã bao năm dòng dã tháng qua ngày
    Tôi trân quý giữ gìn như báu vật

    Bởi ngày nay dẫu tình là chân thật
    Thông điệp yêu thương không còn viết bằng thư
    Lời hỏi thăm chỉ qua máy điện từ
    Còn đâu thấy lệ nhoà trên trang giấy...

    Bởi mong manh nên tình như ảo vậy
    Delete dễ dàng nên người chóng quên tôi
    Lỡ một ngày quên password thì thôi
    Tình đơn giản chóng chìm trong quên lãng


    Nice day Q nhé!
    MN





    RépondreSupprimer
  2. Wao, trời ơi, phải chi người yêu đầu hay người yêu cuối của mình được 1/100 của HQ thì cũng ấm lòng ??? hehehe !!!

    Nói chơi chứ, những lá thư tình của chị Nico còn được cất giữ kỷ niệm nhưng những lá thư của anh chàng đầu thì bị vô xot rác , còn tình cuối thì delete .. vì ngày đi theo chồng phải đành cho những lá thư sang sông ... hehehe !!

    Cũng vì delete dễ dàng nên chị Nico đã đốt nhiều mối tình ... hehehe !!!

    Bravo Quang, viết bài rất sâu đậm và nhớ cắt kỷ các thư xa xưa đó ..!!! hình cái hộp thư thiệt của HQ hay là hình chôm trên Net ?? hehehe !!!

    RépondreSupprimer
  3. Cám ơn Quang. Bây giờ thời đại điện tử khác xa thòi xưa.
    Viết cho nhau cũng dễ dàng nên xa nhau cũng dễ dàng.
    Flash time nên cái gì cũng chợt đến chợt đi nhanh như gió htoảng.
    Buồn hah.
    Chúc Quang khỏe để viết hoài cho mọi người đọc nha.

    RépondreSupprimer
  4. Cám ơn chị quá khen. Những thư từ gđ & bạn bè em đều cất giữ cả 2, 3 hộp. Thời buổi này thì chỉ sign in hay sign out, đến & đi cũng lẹ lắm chị à... hy vọng o bị chị delete. Tu as passé de bonnes vacances ?

    RépondreSupprimer
  5. bài nhạc hay quá anh HQ... me chưa bao giờ nghe bài này...

    RépondreSupprimer
  6. Cám ơn chị, bài thơ rất là hay !

    RépondreSupprimer
  7. Cám ơn chị, bài thơ rất là hay !

    RépondreSupprimer
  8. Merci Quang, đi vacances thì rất vui , có Loulou nữa en pension complète nên sướng như bà tiên !!!

    hehehe, chị Nico có cơn , hên xui , phải chi chị Nico dốt không hiểu nghĩa delete / cancel / remove là gì thì chị Nico có nhiều bạn bè .., không thấy chị Nico cancel luôn Blog Nico sao ?? cơn điên lên lúc đó .. hehehe !!!

    Chọc quê chị Nico đó hả , người cuối cùng mà chị Nico delete là Hà quang, chịu chưa ?? hehehe !!!

    RépondreSupprimer
  9. J'espère que tu ne me supprimes pas de ta liste de contacts... có người than sao chị delete hoài ! Bonne journée !

    RépondreSupprimer
  10. Ai than ai thở kệ mặc ai ??? có contact hay không nếu hạp nhau vẫn là bạn taolao như thường !!!

    Chị Nico cũng tự hứa là không delete ai nữa ... hehehe !!!

    RépondreSupprimer
  11. "...người cuối cùng mà chị Nico delete là Hà quang"

    Aha! Vậy là em lên đọan đầu đài trước HQ rồi! hic hic hic!

    Bài của HQ hay lắm, càng đọc A càng thấy "tội lỗi" vì đã lâu không viết thư về nhà thăm 2 người cô. Với người lớn tuổi, họ không sài computer .... nên thích đọc thư hơn.

    RépondreSupprimer
  12. Mình cũng vậy 2, 3 năm rồi chưa viết 1 lá !

    RépondreSupprimer
  13. Cảm ơn Bạn đã mời sang chơi nhà và xem những lá thư "tuyệt cá nhân" thế này...
    Nếu có ai cho tôi là người dở hơi thì tôi cũng chịu... nhưng tôi không bao giờ có cảm tình với những cái e-mail dù nó chưa chan tình cảm đến đâu... tôi thích viết thư tay lắm lắm ( dù chữ rất không đẹp, thậm chí, còn có họ hàng với nhà gà) và thích lắm lắm lắm nhận được những lá thư tay từ bất cứ ai. Tiền bạc, áo quần, nữ trang ( nếu có) tôi có thể lơ đãng để vương vãi, nhưng những lá thư tay mà tôi nhận được thì bao giờ cũng được cất giữ rất cẩn thận... mặc dù bảo quản nó nơi xứ nóng ẩm này là điều không dễ...
    Mỗi năm một lần, khi ngồi chờ những tờ lịch cuối cùng rơi xuống, tôi lại lấy ra, gượng nhẹ xếp dọn, nâng niu và nhớ, sau đó, nhủ với mình: Ta hạnh phúc vì đã có lúc ta hiện diện trong lòng người khác nặng thế này đây...
    Nên chia sẻ với Bạn nơi này...

    RépondreSupprimer
  14. Bên này, mình lười viết lắm ! Cái gì cũng đt, sms, e-mail không à!

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter