..

Pages

vendredi 30 mai 2008

Bằng lăng & Phượng vỹ

Hôm nay tình cờ lên mạng thấy người ta nhắc đến Bằng lăng & Phượng vỹ . Bất chợt lại nghĩ :"Hè về xứ mình rồi nhỉ !" . Nơi đây xứ người vẫn còn mưa buồn lanh lạnh , làm tôi quên đi cái nắng hạ chói chan oi bức , cái màu đỏ rực rở của phượng vỹ và cái màu tím thơ ngây của bằng lăng ... Đã bao nhiêu mùa hạ tôi đã không về thăm trường cũ ,bảng đen phấn trắng , tuổi học trò làm sao quên được ! Những dòng lưu bút trao nhau ... tôi vẫn còn nhớ bài thơ năm nào : 

Có một mùa hạ nồng nàn trên cánh bằng lăng
Cô bé ơi sao em vờ không thấy
Khi phượng vỹ bùng lên rực cháy
Hoa bằng lăng lặng lẽ tím trong chiều

Có kẻ giật mình như thể bắt đầu yêu
Sợ tuổi thơ vì sao xanh bay đi mất
Cái màu tím dâng lên từ lòng đất
Sao em cứ vô tình không biết đến chia tay

Chỉ tại bông hoa đầu tiên ấy tím say
Mà nỗi nhớ đầu tiên cứ tìm về cô bé
Mây hạ lang thang như bâng khuâng rất nhẹ
Muốn nói cùng em - đã tím - mắt chiều.

     Thế là mùa hạ đang đến ở phố Hội , mùa hạ thật sự của nắng nóng,của hoa phượng vỹ,của tán bàng kín lá...màu tím của bằng lăng không lẫn vào đâu được ,tạo cho ta một cảm giác xao xuyến_màu tím , màu đỏ tuổi học trò!

      Nhớ mùa hạ quê hương, xưa kia được tắm trong dòng sông Thu bồn mát lạnh gần nhà,được chạy dài trên cồn cát Cửa đại  mênh mông...!

     Nhở ai đó quá gặp nhau giữa tháng năm đỏ lửa, màu nắng chói  nhạt trong mắt !

     Một ngày không xa ,tuổi trẻ qua đi,cách sống sẽ khác...!

     Hôm nay miên man buồn ,không hiểu vì sao,nhớ ai đó thì phải ,nhớ 1 hình bóng ấy ư !

Nhiều năm trước nghe Jimmy Nguyễn hát bài Hoa bằng lăng thấy da diết lạ lùng .
"...Qùa tôi đem đến trao chỉ có hoa bằng lăng...
Ôi tình xưa đã qua...
Người ơi sao có câu tình lắm bể dâu...
Tôi và em chẳng xa ... Con đường chia hai ngả đành cách xa..."
Không hiểu sao vào cái thời điểm ấy nghe bài Hoa bằng lăng lại có thể đem đến cho người ta một cảm xúc dạt dào đến vậy.
Nhất là ai đang ở trong một hoàn cảnh trớ trêu ấy. Tình đời tình người vẫn cứ là một bài toán khó .Muôn đời tính không được.
Thế là 1 mùa hè nữa lại đến .

8 commentaires:

  1. Ở Vn mỗi lần thấy phượng vỹ và bằng lăng,trong lòng cứ nôn nao nhỉ.Nhớ năm học cấp 3,năm cuối cấp ai cũng bịn rịn trong ngày chia tay.Mình nhớ trường HBT mình nhiều phượng lắm,cả bọn qua mặt thầy giám thị hái 1 chùm hoa phượng thật to xếp thành chữ đẹp lắm.Ôi...nhớ sao mùa hè năm đó :)

    RépondreSupprimer
  2. Mình vừa hái phượng ,vừa ăn phượng & ngay cả ép phượng cho mấy cô nữa đó !

    RépondreSupprimer
  3. Tất nhiên bạn phải hái tặng cho mấy cô rồi,chẳng lẽ mấy cô hái tặng cho bạn hi hi.Tuổi học trò hồi đó vu vơ nhỉ..:)

    RépondreSupprimer
  4. Quang, Nhuyen nè...

    Tuổi học trò chỉ vu vơ nỗi nhớ
    Yêu vu vơ và suy nghĩ vu vơ
    Hái phượng đỏ hay hoa bằng lăng tím
    Ép hoa vào cuốn sổ viết vu vơ


    Tuổi học trò dễ thương thiệt hah...

    RépondreSupprimer
  5. Tặng Nhuyen & Thienhuong :
    "Có những mùa hè không hề trở lại
    Chỉ tiếng ve trĩu cánh phượng hồng
    Trang sách cũ xa rồi, xa mãi
    Ngân khúc nhạc lòng trong nỗi bâng khuâng. "

    RépondreSupprimer
  6. Thanks chị thienhuong và haquang :).Nói thật ra em vào blog này mới thấy có hơi xíu tí văn chưong, hi hi,chứ em mới ở nước ngoài không lâu mà giờ nói em viết ra những dòng như quyển lưu bút của em hồi cấp 3,có lẻ em bó tay.:)

    RépondreSupprimer
  7. NHuyen à, tại lâu em không viết, hễ viết sẽ quen...
    Họa bài này của Quang

    Mùa hè đi qua dễ gì trở lại
    Tiếng ve kêu gợi nhớ giấc mơ hồng
    Trang lưu bút ngày xưa còn nhớ mãi
    Nên sáng chiều lòng vẫn cứ bâng khuâng...

    RépondreSupprimer
  8. Thienhuong nói đúng đó Nhuyen à ! Cứ viết đại sẽ quen thôi ... tiếng Việt mình đâu có được hoc nhiều .

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter