..

Pages

vendredi 21 mars 2008

Tuyết rơi !

 

Hôm nay ngày lập xuân nơi đây , nhưng tuyết lại rơi gió rét buốt .Nhìn những bông tuyết nhỏ níu kéo nhau rơi nhè nhẹ, đan quyện vào những lá thông già nua cằn cỗi nó lại cảm thấy bồn chồn cho một khoảng không gian trống trải trong tâm hồn, nó lại ngồi đó 1 lần nữa ngẫm nghĩ một sâu chuỗi sự kiện xảy ra trong một khoảng thời gian ngắn ngủi đến gần như thực ảo. Giờ thì nó đã cảm thấy nó già đi hẳn so với cái tuổi , cái tuổi mà lẽ ra cùng bạn bè vui chơi ,nhậu nhẹt hay đang còn bận rộn với công việc cực nhọc bên quê nhà ... còn nó lại cù bơ cù bấc ở một nơi xa thẳm mà nỗi buồn che lấp cả ánh bình minh ấm áp ban mai.

Thật sự thì đâu đã hẳn là tuyết, chẳng qua chỉ là vì trời lạnh - trừ âm độ, lại thêm mưa nên tuyết rơi ,rồi lại tan ngay trên mặt đường, tuy chưa đủ độ cứng rắn hoá đá nhưng theo những cơn gió nhẹ nó vẫn đủ làm con người rát mặt... Nó vẫn tiếp tục suy nghĩ cái suy nghĩ dai dẵng đeo bám nó mãi, cái suy nghĩ mông lung không mục đích không xác định được mục tiêu là nghĩ gì và giải quyết vấn đề gì. Thực tại thì cái mà nó muốn thì cũng lại là cái nó không muốn - bởi vì thế thời như thế nào làm sao mà ra cái nông nỗi này thì cũng chẳng thể nào hiểu được. Cái đơn giản nhất mà nó nghĩ bây giờ là làm sao loại bỏ cái suy nghĩ kia ra khỏi bộ não nhỏ bé của nó - nhưng nó đã không làm được.

Ngoài trời vẫn còn vài bông tuyết rơi... màn đêm đã chuyển màu đen thẫm ! Vậy là trời cũng đã quá khuya nhưng mà sao hai mắt nó cứ nhìn mãi vào một cái khoảng không đen ngòm trước mắt, nếu như nói rằng nó thức thì không hẳn là nó thức mà nói nó đã ngủ thì lại càng không phải như thế nữa. Cái tri thức vô thực cứ mường tượng như thể được tồn tại một cách vô hình trong vết thương lòng, vết thương không lớn nhưng hằn lên đó nỗi đau và sự mất mát. Cuộc sống vẫn tiếp diễn một cách luân hồi theo qui luật của tự nhiên ...

 

                                

1 commentaire:

  1. Cái tri thức vô thực cứ mường tượng như thể được tồn tại một cách vô hình trong vết thương lòng, vết thương không lớn nhưng hằn lên đó nỗi đau và sự mất mát.

    :) Quang ...chỉ có thời gian mới làm lành được vết thương lòng thôi ..đã 9 năm rồi đó ..mà của V lâu lâu vẫn còn rỉ máu ..không còn rỉ như trước nhưng vẫn chưa lành hẳn ...

    RépondreSupprimer

Steps

Flag Counter